TRẦN ĐỨC PHỔ
Nếu đời bất diệt, trường tồn/ Không là cát bụi có còn đam mê ?
Thứ Tư, 6 tháng 11, 2024
Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2024
Thơ Đề Tà Áo Lụa
Trần Đức Phổ
Em mười lăm hay em mười bảy
Mắt nai ngời ánh chớp lưu ly
Miệng em cười lẽ nào chẳng phải
Mùa đang độ vào thu bảng lảng
Tà áo nào vương vít lòng trai
Đời một kẻ tình trường thua trận
Theo gót hoa dệt mộng ban ngày
Ôi, vạt áo áng mây trắng nõn
Cánh nàng tiên hay cánh hồn tôi
Cũng ngờ nghẹch cái thời mới lớn
Bước lang thang theo mãi sau người
Bỗng chợt muốn đề thơ áo lụa
Đời mấy khi trên gấm thêu hoa
Nhưng hư ảo vẫn là hư ảo
Tận cuối trời tình ấy cách xa.
Thứ Hai, 2 tháng 9, 2024
Chẳng Bể Dâu Mà Cũng Đổi Thay
Trần Đức Phổ
Tôi đã cùng em tự thuở nào
Ngày thì giỡn nước ở bờ ao
Trèo me, hái ổi nhà hàng xóm
Dưới ánh trăng vàng rủ kéo co
Gái trai lẫn lộn quá vô tư
Mồ hôi ướt áo xem như tắm
Chẳng ngượng vì luôn mãi hét hò
Theo tháng năm, rồi cũng lớn khôn
Em như hương cốm mới thơm giòn
Tôi như lá rụng dần xa cội
Quê nhà ngàn dặm khuất núi non
Trở lại chốn xưa thật nhói lòng
Tìm em chẳng gặp, gặp người chồng
Dắt theo đứa bé chừng mười tuổi
Bảo rằng: “Hãy chào chú đi con!”
Chẳng bể dâu mà cũng đổi thay
Thương câu ly biệt thế gian này
Có ai quay ngược thời gian nhỉ,
Để được chơi đùa trong phút giây?
Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2024
Thu Về
Trần Đức Phổ
Những khóm hoa vàng toả sắc hương
Cành liễu thu về buông thấp thoáng
Mày cong sắc biếc đã pha hường
Đất khách mơ hồ buổi sớm mai
Hơi sương thấm lạnh ướt bờ vai
Vịt trời vỗ cánh về nam gọi
Ta nhớ quê xa những tháng ngày
Đâu những mùa thu của thuở nào
Ngồi trong lớp học ngó trời cao
Mắt xanh dõi bóng chim ngàn trượng
Giục chí giang hồ mộng khát khao
Rời bỏ quê nhà một sớm thu
Tha phương từ ấy đến bây giờ
Đường về quê mẹ xa hun hút
Cách một trùng dương chẳng thấy đò
Như trẻ thơ nhớ tiếng trống trường
Thu về ta chạnh nhớ quê hương
Nhớ mùi cốm dẻo chiều tan học
Nhớ cá rô đồng kho rất thơm
Hẹn một mùa thu sẽ trở về
Tìm ngày thơ ấu dưới trời quê
Lội dòng nước bạc, heo may lạnh
Theo đám mục đồng bắt cá thia.
Chỉ ước bấy nhiêu đã thoả lòng
Nhưng đời cách bể với ngăn sông
Thời gian như bóng câu qua cửa
Tóc bạc áo cơm nợ khốn cùng.
Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2024
Đối Bóng
Trần Đức Phổ
Chán đời không muốn làm thơ nữa
Chẳng thích tâm tình với mỹ nhân
Chẳng mỉa mai cười chi những đứa
Chán đời chẳng thích chi kinh kệ,
Trà phai, rượu nhạt, mảnh trăng suông
Chẳng mơ đàn sáo, mơ hầu trẻ
Chỉ mỗi vợ nhà sai gãi lưng
Chán đời chợt thấy đời hiu quạnh
Đông đúc gì đâu tám tỉ người?
Thế thái nhân tình toàn ghẻ lạnh
Ta về đối bóng hát mà chơi.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)