Thứ Năm, 25 tháng 4, 2019

Chuyện Người Lính Giải Phóng


Tác giả: Trần Đức Phổ

1
Thuở đó anh cầm súng đánh Mỹ
Vai mang ba lô bước theo đồng chí
Chân dép cao su, đầu đội mũ tai bèo
Giả phóng miền Nam
Tiêu diệt đói nghèo
Cái lý tưởng của một thời cách mạng
Cái lý tưởng của những người cộng sản
Có ai ngờ
Là giả dối mị dân
Giai phóng để rồi người thiếu cơm ăn
Giải phóng để rồi nhà tù mọc lại
Thành phố hoang vu
Ruộng đồng cỏ cháy
Người thay trâu gắng sức cày bừa
Những năm dài bao cấp hãi hùng chưa?

2
Người chiến sĩ năm xưa
Nay đã thành cán bộ
Cái chữ bẻ đôi
Anh đọc cũng khó
Nhưng được làm lãnh đạo tỉnh nhà
Kinh tế thị trường
Định hướng đảng ta
Đã cho anh cơ ngơi đồ sộ
Đi xe Toyota
Ở nhà mặt phố
Anh uống cô nhác
Anh hút xì-gà
Quyền hành to đùng, xem dân như rơm rạ

3
Một thời tung hoành đã thỏa
Anh đưa cháu con
Sang xứ Cờ Hoa
Mua nhà mua cửa
Tìm nơi để dựa
Lúc tuổi về già, quyền hành không còn nữa
Ở xứ tự do
Tha hồ hưởng thụ
Đôi khi cao hứng
Tự hào ngày xưa
Anh hùng diệt Mỹ
Một đời sống chết
Mọi thứ anh làm đều là chân lý!

April 22, 2019


Thứ Hai, 22 tháng 4, 2019

Gửi Chị Xuân Hương

Tác giả: Trần Đức Phổ
_____Nhân đọc tập thơ Hồ Xuân Hương

Em biết xưa nay chị tuyệt vời!
Tự Tình* chị viết để mà chơi
Cờ Người, Quả Mít, Đèo Ba Dội*
Ai oán tình đời cái Bánh Trôi*!

Ghét bọn hủ nho giở lắm tuồng
Thử tài lũ ngọng, lấy vần uông
Nhi nhô, con trẻ phường giá áo
Chị dạy cho rằng: “Ấy ái uông!”**

Chỉ trách ai kia quá phũ phàng
Tưởng đâu bạch mã mộng tình lang
Ai dè cũng chỉ là ong bướm
Tình nghĩa tri giao thật bẽ bàng

Thương chị tài cao phận hẩm hiu
Chồng chung, vợ lẻ khổ trăm điều
“Mảnh tình ví xẻ làm hai được”**
Nửa để trêu đời, nửa để yêu!

Thơ chị hôm nay vẫn luận bàn
Người yêu, kẻ ghét cũng tràn lan
Dở hay là bởi lòng trong đục
Nhưng cái say mê chẳng lụn tàn

__________
* Tựa đề những bài thơ của Nữ sĩ
** Thơ Hồ Xuân Hương

Tự Tình Với Bóng

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
có những lúc ta thấy buồn biết mấy
dù quanh ta vạn vật vẫn hồng tươi
có những lúc ta thấy mình khờ dại
khỏa ưu tư cố tìm lấy nụ cười!

có những lúc ta giận mình quá đỗi
giơ cao tay với hái thứ mơ hồ
đầu chưa bạc mà tâm hồn già cỗi
sự thật chưa tường nói chuyện hư vô!...

có những lúc ta thấy mình nhỏ bé
đời mênh mông, nhân thế quá hững hờ
trao chân tình nhầm vào nơi khinh rẻ
bởi không đành trá ngụy một hồn thơ

có những lúc tưởng chừng là thấu hiểu
niềm đau thương sâu tận đáy a tỳ
phút đối diện mới hay rằng mình thiếu
chuyện cuộc đời chưa cặn kẽ xét suy

có những lúc ngồi lặng thinh hỏi bóng
cõi ta bà mộng huyễn lạc về đâu?
thực hay hư dù kẻ khinh người trọng
một trăm năm là nước chảy qua cầu!

April 21, 2019

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2019

Nửa Ngày Ở Huế

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Tôi yêu chiếc nón bài thơ
Yêu cô gái Huế mộng mơ dịu hiền
Sông Hương mấy nhịp cầu duyên
Trăng miền Vĩ Dạ xuôi thuyền đợi ai?
Nam giao đón nắng ban mai
Chiều lên núi Ngự ngắm mây bềnh bồng
Chuông chùa Thiên Mụ đục trong
Điệu hò Ví dặm cho lòng đắm say
Ghé thăm xứ Huế nửa ngày
Dời chân lòng vẫn thấy ngây ngây buồn

Mua Xe Hơi

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Em bảo rằng em thích xe hơi
Ta mua một chiếc lái đi thôi
Keo kiết làm chi đời ngán ngủi
Nợ nần mặc kệ nhé, mình ơi!

Em bảo rằng em thích Nissan
Xe hơi màu bạc đẹp mà sang
Không cần xa xỉ như Lexus
Vừa tốn nhiều xăng lại đắt hàng.

Thế là ta tậu một con xe
Để em sớm tối lái đi về
Đời vui với những con đường lạ
Hạnh phúc quay đều như bánh xe!

Canada, mùa đông 2014

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2019

Hoa Sen Trắng

 
Bốn mùa dẫu sống chốn bùn nhơ
Khí chất thanh cao vẫn chẳng mờ
Cánh trắng tinh khôi màu bạch tuyết
Nhụy vàng óng ả sắc hoàng tơ
Giác tâm phổ độ bên chân Phật
Ngộ tính thăng hoa giữa điện thờ
Phẩm hạnh bồ đề chân thiện mỹ
Cõi đời thoát tục vạn người mơ

April 20, 2019

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2019

Ngọc Nữ Tâm Kinh

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Chuyện Thần Điêu Hiệp lữ
Có một pho công phu
Muốn luyện thành: nam nữ
Cởi truồng cùng nhau tu

Dương Quá, Tiểu Long Nữ
Cũng cố gắng tập tành
Nhưng võ công tuyệt đỉnh
Không thể nào luyện nhanh

Bọn đệ tử Chung Nam
Tài thô và đức thiển
Lại cứ thích làm càn
Rình mò từng diễn biến

Thầy trò rời Cổ Mộ
Tìm chỗ kín đáo hơn
Nhưng Chí Bình, Chí Kính
Bám theo như oan hồn

Một ngày kia bị lộ
Dương Quá lo cứu thầy
Bí kíp trong Cổ Mộ
Tuyệt tích kể từ đây

Qua bao nhiêu năm tháng
Thiên hạ luôn kiếm tìm
Pho võ công thượng hạng
Nằm cũng bắt được chim

Ngày nay ở Việt quốc
Bống xuất hiện thình lình
Tin đồn ngành Giáo dục
Được Ngọc Nữ Tâm Kinh

Có đôi thầy cô nọ
Ngộ độc Ha ma Công
Dắt nhau tìm nhà trọ
Cùng lên giường luyện công

Giang hồ đang nhốn nháo
Tranh đoạt pho Tâm Kinh
Mừng cho hai nhà giáo
Công phu đầy cả mình!

April 19, 2019

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2019

Những Giọt Nước Mắt Vô Tâm

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Nhà thờ Đức Bà Paris
Bốc cháy
Các anh chị ca sĩ
Các cô cậu MC
Khóc than, khổ đau quằn quạy
Bỏ ngủ, quên ăn
Nhiều kẻ như ngây, như dại

Thế cũng phải
Họ là nghệ sĩ đấy mà
Có thể dễ dàng khóc vì đất nước Phú Lang Sa
Những giọt nước mắt tiếc, đau khi một kỳ quan của nhân loại
Lửa thiêu, đổ sập trước bất lực sức người

Nhưng, than ôi!
Nhưng trái tim nhạy cảm kia
Có bao giờ thương cảm cho đất nước Việt Nam tôi?
Có bao giờ nước mắt họ rơi
Khi đồng bào bi phá nhà, cướp đất?
Những đứa em thơ phải lội sông đi học?
Những con tàu miền Trung bị đâm chìm giữa biển khơi?
Những tấn hàng nông sản hãy còn tươi
Phải đổ đi vì ‘láng giềng’ trở mặt?
Những Cồn Dầu, Thủ Thiêm, Đồng Tâm…rên siết
Thì những người nghệ sĩ ở nơi đâu?
Chẳng nghe ai cất lời than thở, cảm thán dù vài câu!
Trái tim người nghệ sĩ không đau
Với quê hương đất nước
Với đồng bào quyến thuộc
Chỉ biết đau vì đất nước Phú Lang Sa!

Dễ hiểu thôi
Vì khóc cho đồng loại quê nhà
Thì các anh chị không đủ can đảm
Nên lặng câm làm người vô cảm
Để được no cơm, ấm áo, yên thân
Dù giàu sang là nhờ sống bám vào người dân!

Ôi, những giọt nước mắt
Của những kẻ vô tâm!

April 17, 2019

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2019

Tình Hữu Nghị Viễn Vông

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
“Tình hữu nghị viễn vông"* sao cố giữ?
Một ngàn năm đô hộ bởi giặc Tàu
Một ngàn năm máu chảy từng trang sử
‘Bạn láng giềng bốn tốt’ ngẫm mà đau

Miệng rao giảng nào bạn vàng, đồng chí
Tay nhăm nhe cướp sông núi từng giờ
Xưa: thúc giục hãy ‘trường kỳ đánh Mỹ’
Nay: bỏ tiền thuê đất đợi thời cơ

Lập trại lính, làm sân bay giữa biển
Đuổi ngư dân, chiếm đảo, cướp ngư trường
Đang từng bước tằm ăn dâu Nam tiến
Biến Việt Nam thành Tây Tạng, Tân Cương

Chúng chẳng từ chi mưu hèn kế bẩn
Lừa dân ta sập bẫy nợ chất chồng
Hết hăm dọa lại giở trò ve vãn
Giành độc quyền khai thác mỏ Biển Đông

Bô-xít Tây Nguyên, Fornorsa Hà Tĩnh
Nhiệt điện than ô nhiễm thật khôn lường
Chúng nham hiểm ngày đêm lo toan tính
Cao tốc Bắc-Nam: thanh kiếm thọc sườn

Ép buộc nông dân bán hàng giá rẻ
Sản phẩm Việt Nam gắn mác Trung Hoa
Bắt bảy tỉnh dùng đồng Nhân dân tệ
Để chúng sang dễ cưới vợ, mua nhà

Tình hữu nghị, ôi! sao đầy chua chát
Bảy mươi năm đè nặng giống Lạc Hồng
Hãy mạnh dạn thét lên lời “Sát Thát”
Như ngày xưa Hưng Đạo đuổi quân Mông!

April 16, 2019
________
* Lời của cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng 
 

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2019

Thế Ngoại Đào Nguyên

 
Cõi mộng hay là chính cảnh tiên?
Người xinh dáng vẻ cũng ngoan hiền
Sương lam bảng lảng đời phiêu dật
Cỏ biếc mơ màng giấc thụy miên
Tâm đã lánh xa vòng tục niệm
Hồn không vướng bận chỗ hơi tiền
Non cao hẹn ước tình vàng đá
Thỏa chí an nhàn sống tịnh nhiên

April 13, 2019

Cái Vẹm (Mussel)

 
Thân dù sống ở chốn bùn ao
Chẳng họ nhà nghêu, cũng giống hào
Hai mảnh khum khum đen xỉn xỉn
Một vùng lõm lõm trắng phau phau
Đầu hôm lắm kẻ ưa mò bắt
Chập tối nhiều anh thích nấu xào
Càng lạ càng tươi càng hấp dẫn
Ngon lành nổi tiếng khắp năm châu!

April 13, 2019

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2019

Danh Dự

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Danh dự của một con người
Danh dự của anh
Của tôi
Của chị
Của em
Và của tất cả những ai đã đang từng sống trên đời
Đều đáng quý như tròng mắt, con ngươi

Danh dự là tài sản riêng
Do chính mình tạo ra
Cũng do chính mình đánh mất
Không thể mua bằng chức quyền
Tùy vào nhân cách
Tùy lương tâm đen tối hay trong sạch
Danh dự sẽ biến mất
Hoặc trường tồn

Một khi anh là kẻ cướp
Kẻ giết người
Kẻ chạy chức
Kẻ dâm ô
Kẻ trắng đen đảo ngược
Kẻ tà gian
Kẻ hùa theo tội ác
Kẻ đớn hèn, bạc nhược
Kẻ buôn dân bán nước
……
Thì Danh dự đâu còn!

Danh dự sẽ không ai bôi bẩn được
Khi anh sống đàng hoàng, mực thước
Trung thực, hiền lành
Biết yêu thương, chăm sóc
Mỗi mầm xanh

April 12, 2019

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2019

Chim Sáo Sang Sông

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Từ khi con sáo bỏ đàn
Quê người mỏi cánh lệ tràn đêm sâu
Tình xưa như nước dưới cầu
Bên trời mấy độ thu sầu mây xa

Lời thương từ đó nhạt nhòa
Bơ vơ một bóng trăng ngà khuất non
Dẫu rằng trái đất xoay tròn
Chờ mong tái ngộ mỏi mòn, tàn hơi

Xuân phai nhặt cánh hoa rơi
Chạnh lòng tha thiết chơi vơi nỗi niềm
Nhớ xưa dung mạo trang nghiêm
Phong tư đài các, áo xiêm mỹ miều

Giá gương được phủ nhiễu điều
Đợi cơn gió lộng cánh diều nương dây
Tưởng là vui thú rồng mây
Ngờ đâu sương tuyết hao gầy biết không?

April 11, 2019

Nắng Hạn

 
Nắng hạ cuồng thiêu đã vạn ngày
Ao chuôm lũ ếch gọi cầu may
Đồng khô ruộng cạn chân trời đó
Kẻ khóc người than cuối đất này
Chờ trận mưa rào xua cái nóng
Đợi làn gió mát khỏa niềm cay
Đầu non cuối bể sao im ắng?
Chẳng sấm không giông đã vạn ngày!

April 11, 2019

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2019

Thời Hỡi là Thời

Tác giả: Trần Bảo Kim Thư

Thời cuộc cũng như một ván cờ
Gian thần đắc chí khổ người thơ
Minh thương ám tiễn chưa tường tận
Ngọa hổ tàng long vẫn mịt mờ
 Thảo khấu tung hô trò nhảm nhí
Quan trường cổ võ chuyện tầm vơ
Phe xanh phía đỏ chưa phân định
Dũng tướng hùng binh khéo giả khờ

April 10, 2019


Xa Nhau Bốn Mùa

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Khi em gót hoa giã từ
Anh chênh vênh bờ vực thẳm
Mùa xuân từ đó hình như
Không còn bông hoa nào thắm

Khi hai đứa mình xa nhau
Mùa hạ bỗng dưng hoang hoải
Mắt, môi héo hắt, xanh xao
Tâm tư ngập tràn cỏ dại

Khi em không ở bên anh
Mùa đông sẽ dài vô tận
Cỏ cây không nẩy mầm xanh
Đất trời chỉ còn tro xám

Khi mà mình em chiếc bóng
Muà thu thương giọt mưa ngâu
Ngại ngùng đường trơn, áo mỏng
Bâng khuâng nhớ phút ban đầu

April 9, 2019

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

Gửi Người Đàn Bà Họ Đỗ

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
em chính là phụ nữ
chăng tiếc cái ngàn vàng
nếu có con gái nhỏ
mặc cho quan làm càn

em khuyên các bà mẹ
đừng nhiều chuyện, đa đoan
quan nhiều tiền, quyền thế
mình chỉ là dân xoàng

ấu dâm là chuyện nhỏ
với con cháu bình dân
lặng im và cam chịu
mới là người khôn ngoan!

đừng thưa, đừng khiếu kiện
để các quan yên thân
no cơm và béo bụng
mới có đủ tinh thần
sàm sỡ tiểu công dân!

có phải em điên loạn
hay mắc chứng cuồng danh
Khuyên những điều khốn nạn
Để lấy lòng quan anh?

April 7, 2019

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2019

Những Kẻ ‘Hiền Lành’

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Ngày xưa cha mẹ dạy
Phải nên sống hiền lành
Đừng bao giờ làm bậy
Mất nhân đức, thanh danh

Bây giờ đọc báo đảng
Thấy những kẻ hiền lành
Giết người và cướp của
Chẳng khác gì lưu manh

Chúng buôn bán ma túy
Làm giàu quá bất nhân
Nhưng bản chất vốn chỉ
Là người sống hiền lành (!)

Chúng là bọn quan chức
Được khen sống thiện lành
Tưởng là người đạo đức
Lại thành yêu râu xanh!

Chúng là bọn tham nhũng
Bán nước và buôn dân
Khi về già lại cũng
‘Người tử tế, hiền lành’!

Ôi! Tiếng Việt của tôi
Nay chẳng hểu nữa rồi
Những con người tàn bạo
Toàn hiền lành cả thôi!

April 4, 2019 
 

 

Tháng Tư

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Tháng Tư nồng ấm mùi hương đất
Của những cơn mưa sớm chợt về
Tu hú trong lùm kêu trái ngọt
Ngoài vườn lảnh lói tiếng đàn ve

Tháng Tư phượng thắm hồng đôi má
Tà áo trắng phau tuổi dậy thì
Nón trắng nghiêng che trời nắng hạ
Say lòng theo mỗi bước em đi

Tháng Tư đường bỗng dưng chợt ngắn
Đi chưa mỏi cẳng đã đến trường
Còn nhớ đầu thu vừa khai giảng
Cũng con đường ấy dài thê lương!

Tháng Tư vội vã ghi lưu bút
Con mắt nai buồn liếc có đuôi
Nghe chừng tim nhảy trong lồng ngực
Một cái vẫy tay với nụ cười

Tháng Tư của học trò tha thiết
Gạch nối mộng mơ với cuộc đời
Của những yêu thương và ly biệt
Của thầy, của bạn, của tường vôi!

April 6, 2019

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2019

Trị

 
Cái lũ bất lương hệt thú cầm
Quen mùi phóng đãng tật nhi dâm
Máu dơ lợn nọc tràn lên não
Tính bẩn dê xồm chiếm cả tâm
Tội ác hẳn nhiên đà tỏ rõ
Phạt trừng thỏa đáng chớ sai nhầm
Bao nhiêu con trẻ đang lo sợ
Chẳng lẽ quan quyền lại lặng câm?

April 3, 2019

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2019

Khi Không Có Người Yêu

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Khi người yêu không có
Mà muốn viết thơ tình
Chao ôi , vô cùng khó
Nên chỉ đành lặng thinh!

Không bàn tay cầm nắm
Làm sao tả nụ hôn?
Không có người gạ gẫm
Làm sao biết giận hờn?

Một mình thì không thể
Gọi em và gọi anh
Không ghen tuông, đổ lệ
Làm sao biết dỗ dành!

Có thương mới có nhớ
Không buồn chẳng biết vui
Đẫ từng phen đau khổ
Mới trân trọng ngọt bùi

Khi yêu nhau có lẽ
Con người hoàn thiện chăng?
Có hỷ nộ ái lạc
Đời ta mới thăng bằng!

April 2, 2019