Thứ Hai, 29 tháng 7, 2019

Cuối Tuần

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
cuối tuần, vợ dặn: “Anh vào bếp
cơm nước, chứ em về muộn nha!
cố gắng mà làm, ngoan nhé, sếp
đừng có thẩn thơ, rượu với trà!”

“ừ, chuyện nhỏ, anh làm chắc được
yên tâm lo việc của em đi
anh mà ‘xuất thủ’ là ăn chắc
mọi thứ tinh tươm lúc em về!”

em gửi nụ hôn vào trong gió
sau lời tạm biệt, cái vẫy tay
thế là đóng cổng, cài then ngõ
vào phòng thư thả lướt trên phây.

facebook bữa nay như ngày hội
nhiều cô diện áo đỏ, áo xanh
miệng cười toe toét khoe hình mới
thả trái tim hồng cũng lắm anh

lướt qua những trang bê-bê-xê (BBC)
vê-ô-a (VOA) rồi rờ-ép-i (RFI)
toàn những tin xấu đọc phát chán
tàu cộng ngược ngang tăng mỗi ngày

vừa định chuyển kênh xem đá banh
lũ bạn thân gọi, sang để nhậu
ra beer store quơ một case
lai rai bốn thằng ngồi tán gẫu.

nào chuyện cái lu, chuyện đốt lò
chuyện nào cũng lạ, cũng gay go
tiếng cười, tiếng cãi nghe rôm rả
thoáng chốc chừng như đã bốn giờ!

chúng bạn ra xe trở về nhà
nồi cơm quên cắm điện sình hoa
thịt trong tủ lạnh còn đông cứng
bát đĩa trong sink chất một tòa!

kiểu này có nước gọi pizza
delivery thật gấp nha
dọn sẵn nụ cười xin lỗi vợ
để mong trời đất được an hòa!

Thứ bảy 27-7-2019

Vịnh Hồ Tây

 
Núi sụp, nước xanh lộ mạch ngầm
Dâm Đàm, Lãng Bạc đã bao năm
Mất còn chuyện cũ như hồn mộng
Sông nước mình ta một mái dầm.

Thơ dịch

Nguyên tác:
Vịnh Tây Hồ
____Trần Bá Lãm

Thạch sơn hãm hậu thủy thanh lưu,
Lãng Bạc, Dâm Đàm lịch kỷ thu.
Vãng sự hưng vong hồn thị mộng,
Giang hồ nhân tự phiếm ngư chu. 
 
Hồ Tây (Ảnh trên mạng)
 

Vịnh Tháp Chùa Báo Thiên

 
Trăm thước uy nghi chốn đế vương
Trời Nam vật báu đã lâu tường
Ngàn năm pháp tượng còn linh hiển
Mưa ngọt thấm nhuần cả bốn phương

Thơ dịch

Nguyên tác:
Vịnh Báo Thiên tự tháp

Bách xích tha nga trĩ đế thành
An Nam tứ khí cổ kim danh
Hoàn khu cộng hiệp cam lâm trạch
Pháp tượng thiên thu trạc quyết linh

Trần Bá Lãm
Tháp Báo Thiên - một trong An Nam tứ đại khí. Ảnh: internet

Về Quê Cũ 1

 
Sống lại quay về đất mẹ sinh
Chốn xưa biến đổi khác xa tình
Cây to lạnh lẽo chim inh ỏi
Hoa dại tả tơi bướm rập rình
Vách đổ tan tành sên viết chữ
Sân hoang vắng vẻ kiến bày binh
Không về đã hận, về thêm hận
Lệ chảy đôi hàng, đêm tối kinh

Thơ dịch

Nguyên tác:
Quy cố viên kỳ 1

Sinh hoàn kim nhật đáo hương lư,
Phong cảnh thê lương khởi phục sơ.
Hàn thụ đỗ quyên minh bất dĩ,
Dã hoa hồ điệp lạc phân như.
Không đình nghĩ đội bài hành trận,
Bại bích oa tiên tẩu triện thư.
Hận bất đắc quy quy hựu hận,
Lan ban song lệ mộ thiên dư.

Nguyễn Phu Tiên

Về Quê Cũ 2

 
Lau mắt, rẽ gai để kiếm nhà
Đoạn rui, miểng ngói khó tìm ra
Ao khô cầu đá tràn rêu rác
Cỏ mượt sân thềm phế cúc hoa
Ngõ chật, ngựa vào cần khéo nhở
Ruộng cằn, trâu lựa phải tinh đa
Chừng nào hoá chủ nơi rừng suối
Cày dưới trăng thanh với bạn già

Thơ dịch


Nguyên tác:
Quy cố viên kỳ 2

Vấn lệ phi trăn mịch tệ lư,
Xích duyên thốn ngoã dĩ vô dư.
Điếu ngư trì hạc đài phong thạch,
Chủng cúc đình hoang thảo một trừ.
Lậu hạng cận dung toàn mã địa,
Bạc điền nghĩ học tướng ngưu thư.
Hà thời quy tác lâm tuyền chủ,
Nhàn bạn thôn ông đái nguyệt sừ.

Nguyễn Phu Tiên

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2019

Lòng Yêu Nước

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
“Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh”*
Yêu nước đâu chỉ nói bằng mồm
Trung cộng lộng hành bãi Tư Chính
Quan lớn mãi bàn chuyện cái lon!

Bà Chủ tịch đi chầu phương Bắc
Miệng cười hớn hở nắm tay vua
Dân Nam đều biết nó là giặc
Chỉ bọn bất lương mới nịnh, hùa

Ngài Tổng-Chủ đăng đàn rao giảng
Cấm thần dân bày tỏ nhiệt tình
Hễ chống Tàu nghĩa là chống đảng
Chớ tham gia, tổ chức biểu tình!

Phát cờ đỏ cho dân đánh cá
Và hô hào bám lấy Biển Đông
Nhất định thắng! – không cần đánh trả
Dù giặc kia súng thép, đạn đồng!

Lòng yêu nước của dân tộc Việt
Đã bị ai bóp méo, bẻ cong
Ghép tội kẻ tâm đầy nhiệt huyết
Là lưu manh, phản động a tòng!

Hồn tiên tổ quặn đau, rên siết
Khi giống nòi cam phận cúi đầu
Chẳng có kẻ can trường, dũng liệt
Giang sơn này còn được bao lâu?

July 25, 2019
________
* Thành ngữ

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2019

Có Em Mãi Mãi Tuyệt Vời

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Tháng năm tình trẻ hóa già
Không còn nông nỗi bướm hoa
Con tim khắc sâu hình bóng
Mắt môi càng thêm đậm đà

Những lá tình thư một thuở
Chắt chiu muôn vạn niềm thương
Nhiều khi giận hờn vô cớ
Lắm lúc êm đềm nhớ nhung

Tình như trái chín lâu ngày
Mật ngọt men nồng đắm say
Cuộc đời trở nên kỳ diệu
Lúc mình tay nắm đôi tay

Ngọt bùi trong từng lời hát
Ân tình em tặng cho tôi
Con đường cỏ hoa rợp mát
Có em mãi mãi tuyệt vời!

September 02, 2017

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2019

Về Thủ Đô Ottawa




Về Ottawa một ngày tháng bảy
Chiều thủ đô rất đổi yên bình
Người thủ đô hào hoa, thân ái
Cất lời chào kèm nụ cười xinh

Những hotel, lâu đài tráng lệ
Những tháp chuông vươn tít trời cao
Những công trình vài trăm năm lẻ
Nghiêng mình soi êm ả kênh đào[1]

Dòng Ottawa hiền lành thiếu nữ
Cạnh bên Đồi Nghị Viện[2] nghiêm trang
Chợ Byward chào mời song ngữ[3]
Rất thân quen cũng rất ngỡ ngàng

Nơi công viên cỏ non xanh mướt
Kìa bóng hồng thả gót nhàn du
Chiếc váy cao chân dài óng nuột
Để bao chàng vớ vẩn tương tư

Đây chẳng phải thiên đường hạnh phúc
Vẫn còn kia những kẻ không nhà
Vẫn bương chải mưu sinh từng phút
Nhưng người người an lạc âu ca!

Ottawa, 15-19 July 2019


[1] Kênh đào Rideau Canal
[2] Parliament Hill
[3] Người dân Ottawa sử dụng thành thạo song ngữ Anh, Pháp trong giao tiếp, buôn bán và nơi công sở.

Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2019

Trả Lại Em

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Trả lại em những mặn nồng ngày cũ
Lá xa cành lối mộng cũng hoang liêu
Khi tim em đã cho người khác ngụ
Ta cúi đầu vĩnh biệt một tình yêu!

Trả lại em ngọt ngào trong câu hát
“Giận mà thương” sao quá đỗi nồng nàn
Làm sao đẹp khi cuộc tình đã mất ?
Làm sao vui khi đời vội lìa tan?

Trả lại em những ảnh hình thuở ấy
Phút xao lòng em gửi tặng riêng ta
Em chẳng đòi nhưng không đành giữ lấy
Để em đừng vướng bận chuyện hôm qua

Trả lại em bài thơ xanh ước vọng
Hồ uyên ương đã cạn nước lâu rồi
Thuyền loan phụng mình ta ngồi soi bóng
Gió thì thầm như thương nhớ xa xôi!

Trả hết cho em trọn một lần
Cho người mới đến khỏi phân vân
Khi vườn xuân đã thay ngôi chúa
Thì giữ làm gì những dối gian!

October 12, 2017

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2019

Ánh Sáng Mùa Xuân

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Ánh sáng mùa xuân kỳ ảo
Dễ đâu nhìn thấy quanh năm
Thời gian đễ nó hiện hữu
Tháng Ba ngấp nghé đến gần

Sắc màu ngập tràn bao la
Trên những Cánh Đòng Cá Biệt
Khoa Học không thể nhận ra
Tự Nhiên Con Người cảm biết

Ánh xuân trên từng Thảm Cỏ
Ánh xuân trên mỗi cây xa
Trên sườn dốc xa tít tắp
Dường như thổ lộ cùng ta

Rồi, Những Chân Trời dịch chuyển
Những buổi Trưa nồng chóng qua
Không cần Âm Thanh Công Thức
Xuân đi bỏ lại chúng ta!

Một niùa thắm tươi đã mất
Niềm vui ảnh hưởng, tàn phai
Bán Buôn bỗng dưng chiếm đoạt
Linh Thiêng của thế giới này!

July 12, 2019
Thơ dịch


Nguyên tác:
A Light exists in Spring
__by Emily Dickinson

A Light exists in Spring
Not present on the Year
At any other period –
When March is scarcely here

A Color stands abroad
On Solitary Fields
That Science cannot overtake
But Human Nature feels.

It waits upon the Lawn,
It shows the furthest Tree
Upon the furthest Slope you know
It almost speaks to you.

Then as Horizons step
Or Noons report away
Without the Formula of sound
It passes and we stay –

A quality of loss
Affecting our Content
As Trade had suddenly encroached
Upon a Sacrament.

Có Một Vòm Trời Khác

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Có một vòm trời khác hẳn
Muôn đời tốt đẹp, bình yên
Và có một nơi đầy nắng
Dẫu là trước đấy tôi đen
Chớ ngại những rừng tàn tạ, Austin,
Chớ ngại những đồng vắng tanh
Nơi đây là khu rừng nhỏ
Với chiếc lá màu mãi xanh
Nơi đây là khu vườn mộng
Chẳng có chút sương lạnh căm
Nơi những bông hoa vĩnh cửu
Em nghe chú ong thì thầm:
Anh trai thân yêu của em
Hãy về với khu vườn em!

Thơ dịch

Nguyên tác:
There is another sky
___by Emily Dickinson

There is another sky,
Ever serene and fair,
And there is another sunshine,
Though it be darkness there;
Never mind faded forests, Austin,
Never mind silent fields -
Here is a little forest,
Whose leaf is ever green;
Here is a brighter garden,
Where not a frost has been;
In its unfading flowers
I hear the bright bee hum:
Prithee, my brother,
Into my garden come!

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2019

Dòng Sông Của Tôi

Tác giả: Trần Đức Phổ:

Sông toi chảy đến bên anh
Hoan nghênh chăng hỡi biển xanh  ngàn đời?
Sông còn mãi đợi trả lời
Ô hay! biển cả nhìn tôi dịu dàng
Từ nơi ngõ ngách tôi mang
Những dòng suối mát dặm ngàn về đây
Nhận tôi đi! Biển nói ngay!

July 5, 2019
 
Nguyên tác:
My river
___ by Emily Dickinson

My river runs to thee.
Blue sea, wilt thou welcome me?
My river awaits reply.
Oh! sea, look graciously.
I’ll fetch thee brooks
from spotted nooks.
Say, sea, Take me!


Những Buổi Bình Minh Êm Ả

Tác giả: Trần Đức Phổ

Bình minh dịu êm sao!
Quả hạt nhuộm sác đào
Dâu tròn căng má phính
Hoa hồng rời chợ tỉnh

Cánh đồng khoác áo đỏ
Cây phong choàng khăn vui
Em nên thôi cổ lỗ
Đeo nữ trang lên người.

Jily 4, 2019

Nguyên tác:
The morns are meeker than they were 
__ by Emily Dickinson

The morns are meeker than they were,
The nuts are getting brown;
The berry’s cheek is plumper,
The rose is out of town.

The maple wears a gayer scarf,
The field a scarlet gown.
Lest I should be old-fashioned,
I’ll put a trinket on.



Mùa Xuân Im Vắng

Tác giả: Trần Đức Phổ

Mùa đông  đã lụi tàn
Mùa xuân cũng đã đến
Em tìm nơi yên ắng
Để nghe bầy chim ca

Nơi khóm hoa hồng trắng
Vang tiếng hót líu lo
Một chú chào mào đỏ
Trong lùm cây lá xanh

Hương thơm tỏa ngập  tràn
Từ nhành cây hoa nở
Nghiêng xuống rất dịu dàng
Ngôi nhà xanh nho nhỏ

Không khí thật ngọt ngào
Trong từng làn gió nhẹ
Dường như khẻ thì thào:
“Không hề giăng bẫy nhé!

Đây là chốn yên bình
Đây là nơi tĩnh lặng
Với dòng suối mát trong
Và hòn đá rêu bám

Đây, mặt trời chiếu rọi
Hầu hết mọi bóng râm
Đây nghe tiếng sóng dội
Từ nơi biển xa xăm
Dẫu xa không thể tới!”

July 5, 2019

 Nguyên tác:
Spring Quiet
by Christina Rossetti (1830-1894) 

Gone were but the Winter,
      Come were but the Spring,
I would go to a covert
      Where the birds sing;

Where in the whitethorn
      Singeth a thrush,
And a robin sings
      In the holly-bush.

Full of fresh scents
      Are the budding boughs
Arching high over
      A cool green house;

Full of sweet scents,
      And whispering air
Which sayeth softly:
      ‘‘We spread no snare;

‘‘Here dwell in safety,
      Here dwell alone,
With a clear stream
      And a mossy stone.

‘‘Here the sun shineth
      Most shadily;
Here is heard an echo
      Of the far sea,
      Though far off it be.’’