Thứ Tư, 26 tháng 6, 2019

Chị Tôi

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Thời tuổi xuân của chị
Khói lửa khắp quê hương
Không mộng mơ ủy mị
Khoác ba lô lên đường

Chị tôi vào du kích
Rồi dân công chiến trường
Xa nhà đi biệt tích
Mẹ đêm ngày nhớ thương

Một mùa đông giá rét
Chị tôi quay trở về
Gầy nhom và tái mét
Xanh xao như lá tre

Mẹ chạy thầy, chạy thuốc
Lo chăm sóc ngày đêm
Nào Đông y, Tây dược
Chị dần dần khỏe lên

Cán bộ đoàn mon men
Rủ rê chị về đội
Làm chiến sĩ giao liên
Mẹ tôi quyết phản đối

Thế là bị trù dập
Chẳng yêu nước, thương nòi
Bị nghi ngờ, rình rập
Đành tha hương xứ người!

Năm mươi năm trôi qua
Nhanh như là giấc mộng
Nhắc chuyện xưa cười xòa:
“Cũng may là còn sống!”

June 25, 2019

Thứ Hai, 24 tháng 6, 2019

Lạm Phát Thơ

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Việt Nam ra ngõ đụng “thi nhân”*
Mỗi năm đều mở hội một lần
Đem thơ “xuất khẩu” lên thượng giới
Xứ tiên thua hẳn chốn phàm trần

Mỗi ngày cố đẻ một bài thơ
Lắm kẻ quên ăn, ngủ dật dờ
Chồng bút, vợ nghiên, con xướng họa
Thịnh Đường có lẽ cũng chào thua

Có những bạn thơ tụng ca nhau
Anh thì “tuyệt đỉnh”, anh đứng đầu
Lục bát, thất ngôn, tân hình thức…
Tha hồ nhả ngọc với phun châu

Có những diễn đàn đặc sệt thơ
Lừa tình những gái hãy còn tơ
Cho cười, cho mếu, cho đau khổ
Nhưng cấm ai đòi hỏi Tự do!

Có những bài thơ cứ y là
Những lời truyền giáo của đảng ta
Độc lập, ấm no nhờ ơn bác
Như cái loa phường mãi thét la

Có những bài thơ rất dị thường
Tình vay, ý mượn giả văn chương
Cũng in thành tập làm thi tuyển
Cho chẳng ai xem, vất xó tường

June 23, 2019

______
* Nhái theo câu: “Việt Nam ra ngõ gặp anh hùng” 
 

Tầm Quan Trọng Của Những Khu Vườn

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Một khu vườn sẽ dạy cho khách vãng lai
Mùi hương, sắc đẹp, cấu trúc của nhành gai

Đá không định dạng, bởi vô tri
Con người dịch chuyển nên chúng đi
Cỏ mỏng như gươm hiểu con đường nước
Tắm mát đất đai ngày mưa là được

Khu vườn chỉ dẫn ra trật tự
Cây cối xanh tươi nhờ sỏi cuội chéo chồng
Từ những con đường nhỏ đầy mê hoặc
Tĩnh tâm tìm đến một linh hồn
Để tinh thần thư thái
Với những gì giản đơn
Như sâu, như ong, như tình ái

Quên cả chính mình ta hãy chơi
Để càng mạnh mẽ, để vui tươi
Để biết cõi đời luôn kỳ diệu
Mà khu vườn nhỏ gợi cho người

Quả đất từ lâu dưỡng nuôi vườn
Ngàn sau cũng chẳng cạn vơi nguồn
Du khách hằng mong mùa chậm rãi
Quên đi lý lẽ của tồn vong!

June 23, 2019
Thơ dịch

Nguyên tác: The importance of gardens
______by Veita Jo Hampton


A garden teaches him or her who wanders through
The texture of a thorny stem, scent and color too.

Rocks do not alone arrange themselves in oval shapes.
We who lift the stones to place them so can traipse
Among the blades of grass and know the way of water
Soaking earth, on any given rainy day, does matter.

A garden suggests order.
Patterns of loose stone encircle plants,
Form walkways that may enchant,
Invite a soul to meditate,
Compel a spirit to contemplate
Simple things like worms, or bees, or love.

Quite out of character one might even stop to pray
For power to grow, to bloom, or sail for one more day,
For understanding life’s mysterious conditions,
Or that the garden might provide new inspiration.

A garden is enriched by Earth’s own past,
Fertilized by things not meant to last.
Wanderers hope for longer growing seasons,
Ignoring how things end, for other reasons.

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2019

Quảng Ngãi Cảm Hoài

 
Quảng Ngãi quê nghèo yêu dấu ơi!
Người đi xa xót mãi trong đời
Sông Trà, núi Ấn hoài lưu luyến
Mía ngọt, đường thơm nhớ chẳng vơi!

18.06.2019 
 

Dưới Bầu Trời Tĩnh Lặng Nơi Dòng Sông Mê Kông

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Một mái nhà yên phủ bạt xanh
Rầy sông khó vượt bức mành mành
Chia cách khoang thuyền cho mỗi việc
Chỗ nằm, chỗ giặt, chỗ bếp ăn

Con trẻ xếp dưa, mẹ nấu nêm
Cụ lựa củ hành, cụ ngồi xem
Cô nàng thảy trái cây vào sọt
Dưa chín hồng tươi trộn mắm nêm

Cô gái lên thuyền, để chỏng chơ
Xe không người cỡi vất ven bờ,
Về nơi tĩnh lặng trên sông nước
Cô ru giấc điệp cuối chiều mơ

Xe đạp, xe đẩy hay xà lan
Đi bộ, đi thuyền hay xe van
Họ sống tự tin nơi sông rạch
Tự hào, dưới mây xám bình an

June 21, 2019
Thơ dịch

Nguyên tác: Under Quiet Skies on the Mekong
________by Veita Jo Hampton

Blue plastic tarps drape one family business
Water beetle tight beyond bamboo fences,
Dividing the spaces aboard for work,
Or sleep, or laundry, or cooking pork.

A child sorts melons, a mother cooks,
One elder sorts onions, another looks
For fruit in baskets, she easily tosses
One ripe pink melon to mix in her sauces.

A riderless bike left abandoned on shore,
The rider is poling herself home once more
Toward her space on the river to savor the peace.
The day disappears and her body favors sleep.

From a bike or a barge, wheeled cart, or a van,
Walking onto a plank or a boat from the land,
The People of Rivers are confident, proud
To thrive on the water under silent, gray clouds

Lụt

Tác giả: Trần Bảo Kim Thư

Đồng ruộng mênh mông nước đục ngầu
Xa xa cò đậu trắng phau phau
Trên trời chim sợ bay tan tác
Dưới sóng cá mừng rượt đuổi nhau
Nước chảy ào ào, mưa lắc cắc
Mây trôi lờ lững, gió xôn xao
Làng tôi đã ngập lâu chưa nhỉ?
Cả cánh đồng quê đỏ một màu

1980
(Bài thơ này viết từ thời học lớp 9, trường làng)



Thứ Năm, 20 tháng 6, 2019

Ghét

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Ghét sao cái nụ cười duyên
Để ai lạc bước vào miền mộng mơ
Đêm về tập tễnh làm thơ
Câu dài câu ngắn đợi chờ gặp ai

Ghét sao cái bím tóc dài
Mùi hương hoa bưởi, hoa lài… vấn vương
Để con bướm trắng lạc đường
Ngày ngày vẫn cứ chập chờn lại qua

Ghét sao cái dáng thướt tha
Để cơn gió mãi la đà quẩn quanh
Áo tà lúc trắng lúc xanh
Trăm chàng họa sĩ cũng đành chịu thua

Ghét làm sao nói cho vừa
Ghét năm ghét tháng vẫn chưa thỏa lòng
Ghét từ chớm hạ sang đông
Đợi mùa xuân đến thiệp hồng cưới em!

June 19, 2019

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2019

Anh Chẳng Đa Tình

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
chẳng đa tình nhưng mà anh muốn ghẹo
cho mai sau cùng hoà nhịp cung đàn
anh thật lòng không phỉnh lừa đâu nhé!
hãy tin dùm, đừng suy luận lan man

anh ao ước một chuyện tình lãng mạn
có bướm này tơ tưởng sắc hoa kia
hương mùa xuân đất trời sao nỡ chán
tim chân tình đâu có dễ dàng chia?

chẳng hứa hẹn cả một đời chung thuỷ
chẳng cho em đời nhung lụa, xa hoa
nhưng trọn kiếp sẽ vô cùng trân quý
không dối gian dù bóng xế tuổi già

dẫu đa tình cũng không hề ruồng rẫy
thế gian này đâu còn kẻ giống em
hãy tự tin một lần rồi sẽ thấy
em và anh là khúc nhạc êm đềm!

18.06.2019

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2019

Viếng Mộ Cha

Tác giả: Trần Đức Phổ
____Thành kính tưởng niệm 48 năm Người Cha
kính yêu quá cố (27.5.1971 - 27.5.2019 al.)

Một đời Người sống thật thà, lương thiện
Không a dua theo giậu đổ bìm leo
Lòng khoáng đãng mông mênh như biển
Gặp gian nan vẫn giữ vững tay chèo

Bởi chiến tranh nên xa quê, lìa xứ
Nay Nha Trang, mai về lại Sa Huỳnh
Không bỏ biển dẫu biết rằng sinh tử
Đang chực chờ mỗi giây phút mưu sinh

Một túp lều cất bên bờ cát lở
Sóng ầm ì đe dọa cuốn trôi phăng
Người vất vả tháng ngày lo chống đỡ
Khiêng từng hòn đá nặng chắn triều dâng

Ôi! Cứ tưởng có niềm tin sắt đá
Không Quốc gia, chẳng Cộng sản : an lành
Là thường dân trong cái thời giặc giã
Rất dễ dàng súng đạn cướp đời xanh!

Khi cha mất con chưa tròn tám tuổi
Nước mắt rơi chua xót những đêm trường
Thời ly loạn tuổi thơ con chìm nổi
Cả bầu trời tang tóc cảnh thê lương

Kẻ bắn cha là một thằng lính ngụy
Vừa non gan, vừa bấn loạn tâm thần
Giữa phiên gác bỗng giật mình, mất trí
Xả súng vào từng bóng dáng ngư dân!

Con nay đã thứ tha tên thủ phạm
Hạn thù xưa như bọt biển tan bờ
Dẫu mất cha cuộc đời con u ám
Nỗi đau này khắc đậm cả tuổi thơ

Trước mộ cha con thành tâm khấn vái
Cầu cho Người siêu thoát chốn Tiêu Dao
Chuyện ngày xưa ngậm ngùi con nhớ lại
Thắp nén hương trong thương tiếc, nghẹn ngào.

Phổ Quang 6. 5. 2019
Canada 10.6.2019

Thứ Tư, 5 tháng 6, 2019

Quê Hương Ngày Trở Lại

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Chín năm trở lại thăm quê cũ
Nửa vòng trái đất soãi cánh chim
Buồn vui tao ngộ dâng đầy ứ
Biết kể làm sao hết nỗi niềm

Quê hương đó một trời nắng hạ
Nóng như nung rám cả mặt người
Ôi, rất quen mà sao rất lạ
Vành môi khô héo hắt nụ cười

Biển thôi xanh màu xanh ngọc bích
Nước đen sì cống rãnh hồ tôm
Một quá khứ hóa thành trầm tích
Bầy dã tràng se cát buồn hơn

Những con đường bê tông hun hút
Không cỏ xanh, xa lạ dị thường
Những hàng rào thép đan mắt lưới
Biến xóm làng thành cá trơ xương

Mẹ già tuổi hạc dường đã lẫn
Nhìn đứa con xưa chẳng nhớ ra
Nước mắt vui mừng chừ đã cạn
Vì khóc đời con đã sắp lòa

Những người chị mái đầu bạc trắng
Thương em mình đất khách tha hương
Đã nếm trải bao điều cay đắng
Tim chai sần, mắt vẫn rưng rưng

Những đứa bạn xưa, tìm chẳng thấy
Kẻ chân trời, người góc bể mưu sinh
Ngôi trường cũ không còn nguyên vậy
Dẫu to đùng vẫn cứ buồn tênh

Ngày trở lại nhiều điều đã khác
Riêng yêu thương chẳng đổi thay gì
Vẫn thắm thiết vòng tay ôm chặt
Vẫn ngọt ngào lời mẹ từ bi

Quảng Ngãi ngày 4.5.2019
London ngày 4.6.2019