Tác giả:
Trần Đức Phổ
Em không phải ngoan hiền đâu anh nhé
Em tự tin và bướng bỉnh, kiên cường…
Em thật thà không màu mè, câu nệ
Anh có còn dám trộm nhớ, thầm thương?
Em đứng đắn chưa bao giờ chớt nhả
Em vô tư nhưng đằm thắm tuyệt vời
Em xa lánh nơi mật đường dối trá
Em giàu lòng thương xót phận bèo trôi!
Trái tim em nhiệt thành niềm vui sống
Cho băng tan, cho hoa nở, rượu nồng
Em nhỏ bé chẳng núi cao biển rộng
Sao ta nhìn lại thấy quá mênh mông!
Em đã đến như một điều kỳ diệu
Nên lòng ta thêm nghi hoặc mơ hồ
Ai có được một nửa kia mình thiếu
Cuộc đời dù cay đắng cũng thành thơ!
November 9, 2017
Em tự tin và bướng bỉnh, kiên cường…
Em thật thà không màu mè, câu nệ
Anh có còn dám trộm nhớ, thầm thương?
Em đứng đắn chưa bao giờ chớt nhả
Em vô tư nhưng đằm thắm tuyệt vời
Em xa lánh nơi mật đường dối trá
Em giàu lòng thương xót phận bèo trôi!
Trái tim em nhiệt thành niềm vui sống
Cho băng tan, cho hoa nở, rượu nồng
Em nhỏ bé chẳng núi cao biển rộng
Sao ta nhìn lại thấy quá mênh mông!
Em đã đến như một điều kỳ diệu
Nên lòng ta thêm nghi hoặc mơ hồ
Ai có được một nửa kia mình thiếu
Cuộc đời dù cay đắng cũng thành thơ!
November 9, 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.