Thứ Tư, 24 tháng 10, 2018

Việt Nam, Chúng Tôi Gọi Tên Người

Tác giả: Trần Đức Phổ
 
Việt nam
Tổ quốc này không phải của riêng ai
Của dân tộc
Của ông cha để lại
Của chúng ta
Của anh, của chị
Của tôi, và của những em bé đang hoặc sẽ được sinh ra .

Việt nam
Đâu đồng xanh, đâu rừng vàng, biển bạc?
Từ Ải Nam quan tận đến Mũi Cà mau
Đất nước bình yên sao vang vang tiếng khóc
Của toàn dân
Oan ức, nghẹn ngào!?

Việt Nam
Những trang lịch sử oanh liệt, hào hùng
Phá Bắc bình Nam
Đuổi Nhật chống Pháp
Tất đất nào mà không thấm máu xương
Thế hệ nào không lẫm liệt, phi thường?
Thế mà nay
Lại rụt rè, hèn nhát
Sợ Tàu cộng đến vỡ gan, tái mặt
Như chuột sợ mèo như đỉa phải vôi
Luôn cúi đầu vâng dạ
Khép nép
Phận bề tôi!

Việt nam ơi!
Sơn hà đang nguy biến!
Hỡi hồn thiêng sông núi bốn ngàn năm
Tỉnh dậy thôi
Đừng mê muội mộng xa xăm
Thiên đường đỏ của đói nghèo lạc hậu
Thiên đường của đao gươm đạn súng
Kẻ không tim, không óc dẫn đi đầu
Cả giống nòi tiến về hướng
Vực sâu!

Việt nam
Tiếng gọi ngọt ngào hãy gìn giữ cho nhau!
Tiếng gọi hào hùng xin gọi mãi ngàn sau.

March 30, 2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.