Trần Đức Phổ
Trời cũng như anh đã chuyển mùa
Đâu rồi xanh thắm thuở ngày xưa
Rừng phong lá đổ vàng thao thiết
Em có như anh khẽ thở dài
Khi mùa thu giục nắng chiều phai
Chân trời hoa mộng xa hun hút
Mỏi cánh chim rừng ngược nẻo bay
Anh đứng chờ em dưới gốc me
Một đàn sáo sậu vụt bay đi
Lá me tuôn nốt dòng châu lệ
Mà sáo líu lo có biết gì
Em có về ngang lối mộng chưa?
Vầng trăng cố độ tháng ngày qua
Bao lần tròn khuyết, hương thầm nhớ
Mái tóc nhung huyền xõa nửa khuya.