Trần Đức Phổ
Sập bẫy tình nàng mỹ nữ trên Phây
Vẫn còn đó những lời yêu tha thiết
Bóng hình kia còn ngự trái tim này
Em hãy cứ là người tình mạng ảo
Gặp làm chi trắc trở cuộc đời thường
Em cứ sống màu mè và giả tạo
Ta cũng đâu người hoàn mỹ, chân phương
Thơ ta đó nếu cần em cứ đốt
Sưởi bàn tay giá lạnh những ngày đông
Thơ ta viết chỉ riêng mình em đọc
Chữ thành tro, tình chẳng giữ nơi lòng
Thế gian đẹp cũng chỉ là quán trọ
Tình trên Phây đừng níu kéo thủy chung
Được quen biết đã là duyên kỳ ngộ
Hẹn làm chi đến thủy tận sơn cùng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.