Tú Điếc
Ngày xưa thuyền vượt biển
Chấn động cả địa cầu
Từ đó trong tự điển
“Boat people” nỗi đau!
Thời gian trôi chóng vánh
Nửa thế kỷ qua vèo
Những con thuyền tị nạn
Ngược biển về quê neo
Trùng dương xanh xanh biếc
Không bão nổi sóng trào
Thuyền dễ dàng về đích
Được tụng ca, đón chào
Chỉ là con thuyền mục
Chẳng ích chi cho đời
Mai sau có người nhắc
“Thuyền” mất “Nhân” lâu rồi!