Tác giả:
Trần Đức Phổ
Cứ ngỡ em là nắng buổi mai
Trong veo tia mắt xóa đêm dài
Hồn nhiên như tiếng chim non hót
Hoa chẳng khoe màu, hương chẳng khai.
Cứ ngỡ mây kia trắng tuyệt vời
Phiêu bồng với ngọn gió mà thôi
Non ngàn xanh thẳm bao la rộng
Mây vẫn du dương ở cuối trời
Cứ ngỡ thời gian như bóng câu
Để ai tiếc mãi thuở ban đầu
Có gì như thể là xa vắng
Mà chẳng chạnh lòng chẳng thấy đau
Cứ ngỡ xưa nay quả đất tròn
Bình minh thay thế những hoàng hôn
Mùa xuân sẽ đến thay đông lạnh
Nào biết sầu thu vẫn ngập hồn!
July 8, 2017
Hồn nhiên như tiếng chim non hót
Hoa chẳng khoe màu, hương chẳng khai.
Cứ ngỡ mây kia trắng tuyệt vời
Phiêu bồng với ngọn gió mà thôi
Non ngàn xanh thẳm bao la rộng
Mây vẫn du dương ở cuối trời
Cứ ngỡ thời gian như bóng câu
Để ai tiếc mãi thuở ban đầu
Có gì như thể là xa vắng
Mà chẳng chạnh lòng chẳng thấy đau
Cứ ngỡ xưa nay quả đất tròn
Bình minh thay thế những hoàng hôn
Mùa xuân sẽ đến thay đông lạnh
Nào biết sầu thu vẫn ngập hồn!
July 8, 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.