Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2018

Kể Em Nghe


 Tác giả: Trần Đức Phổ

Đất nước mình chuyện buồn nhiều vô kể
tám mươi năm rồi: dâu bể tang thương
chín chục triệu dân phải làm nô lệ
vì đảng quang vinh đã chọn sai đường

Mùa thu ây rủ nhau làm giặc cướp
đoạt chính quyền non yếu của dân ta
giấu nanh vuốt dưới chiêu bài cứu nước
che mưu gian bằng “Dân chủ Cộng hòa”

Diệt sĩ phu dưới lá cờ liên hiệp
loại anh tài bằng chỉnh huấn, chỉnh quân
hô cách mạng mà rập khuôn quân phiệt
tự tụng ca đảng sáng suốt, thánh thần

Ký hiệp ước chia hai miền Tổ quốc
bắc và nam đành rẽ núi ngăn sông
vì tham vọng quan thầy, quên quyến thuộc
đưa Việt Nam vào Thế giới đại đồng

Theo mao-ít học làm trò cải cách
bắt mọi người phải đấu tố cha anh
hơn mấy vạn phú nông đem giết sạch
khắp ruộng đồng Bắc Việt ngập mùi tanh

Người trí thức cũng lâm vào cùng khổ
này Nhân Văn, nọ Giai Phẩm đi tù
với chiêu độc cho “Trăm hoa đua nở”
tóm một lần cá lọt lưới được ru?

Cẳng ngại ngùng rêu rao đi giải phóng
dù miền Nam đang sống cảnh thanh bình
dùng súng đạn của liên xô, trung cộng
giết đồng bào gây tang tóc, điêu linh

Những trai tráng tuổi mười lăm, mười bảy
bỏ nhà trường làm bia đạn rừng sâu
những thiếu nữ tuổi xuân vừa chớm dậy
đã hồn lìa khỏi xác bởi vì đâu?

Những trận tấn công vào đêm trừ tịch
những quả đạn rơi giờ phút Giao thừa
đứa trẻ cút côi, mẹ cha mất tích
mấy chục năm rồi đau xót vơi chưa?

Đất nước hòa bình nhưng không độc lập
tàn cuộc chiến rồi chẳng thấy tự do
anh em không dung , biển trời bán tất
một dải giang sơn sụp đổ từng giờ!

December 1, 2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.