Trần Đức Phổ
Tháng Giêng lất
phất mưa bay
Xa quê chạnh nhớ
tháng ngày ấu thơ
Nhớ tô canh cải
ngày xưa
Nấu cùng tôm giã
hương đưa ngạt ngào
Khoai thay cơm, vẫn
ngon sao
Ân cần tay mẹ là
bao la tình!
Anh em ríu rít vây
quanh
Mặt hoa rạng rỡ,
mắt long lanh cười
Dẫu nghèo đời chẳng
thiếu vui
Đắng cay cùng với
ngọt bùi sẻ san
Bữa cơm thanh đạm
cơ hàn
Mà lòng ghi khắc
muôn vàn tình thương
Bây giờ xa cách quê
hương
Ôi chao là nhớ mùi
hương cải vàng!
Nhớ bàn tay mẹ dịu
dàng
Nhớ công dưỡng dục, cưu mang nhọc nhằn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.