Tác giả: Trần Đức Phổ
Bốn thập niên rồi lặng im tiếng súng
Ngỡ thanh bình cả nước sống yên vui
Bỗng hôm nay lòng đau xót bùi ngùi
Súng lại nổ xé toang trời đất Việt
Một xóm thôn đang chờ ngày đón Tết
Chợt bàng hoàng bởi máu đổ, xương rơi
Cả nước đang rúng động, nghẹn lời
Mờ mắt lệ vì Đồng Tâm ách nạn.
Ba ngàn quân với khí tài, súng đạn
Cắt điện, bao vây, đột kích bất ngờ...
Từ cụ già cho đến đứa trẻ thơ
Chưa tỉnh giấc đã vật vờ trúng đạn
Chiếm nhà dân khi trời chưa hửng sáng
Chiến công này oanh liệt biết nao nhiêu!
Rồi tung tin bĩnh sĩ bị “giặc” thiêu
Hoặc tử trận vì gan liều chiến đấu
Đồng Tâm hỡi, Nay đã mang tiếng xấu!
Vết nhơ này khó gột rửa ngàn năm
Nhục hay vinh hãy tự hỏi lương tâm
Thắng hay bại máu người dân cũng chảy
Trung với nước, hiếu với dân thế đấy!
Trước kẻ thù mềm mỏng, đến van lơn
Trước nhân dân súng đạn rửa oán hờn
Ôi! Tướng sĩ của cái thời khiếp hãi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.