Tác giả: Trần Đức Phổ
Ta muốn cắn vào xuân hồng kiều diễm
Như lời chàng Xuân Diệu của tình trường
Sợ ngày tháng là sương mai tan biến
Nên không đành phí phạm phút yêu đương
Xưa đâu biết đâu hay đời hữu hạn
Nên một thời theo đuổi mộng vô tri
Xem tuổi trẻ là gia tài vô hạn
Cứ tiêu hoang vào việc chẳng ra gì
Nay thức ngộ than ôi, còn đâu nữa
Mỗi mùa xuân thêm ảm đạm, thê lương
Tóc sương tuyết mơ má hồng sắc lửa
Tết xứ người hoa cũng lạnh mùi hương
Nếu có thể ngược thời gian trở lại
Những mùa xuân tuổi mười tám, đôi mươi
Ta nhất định chẳng bao giờ ngần ngại
Đốt đời ta làm pháo để em cười!
01.02.2022
Như lời chàng Xuân Diệu của tình trường
Sợ ngày tháng là sương mai tan biến
Nên không đành phí phạm phút yêu đương
Xưa đâu biết đâu hay đời hữu hạn
Nên một thời theo đuổi mộng vô tri
Xem tuổi trẻ là gia tài vô hạn
Cứ tiêu hoang vào việc chẳng ra gì
Nay thức ngộ than ôi, còn đâu nữa
Mỗi mùa xuân thêm ảm đạm, thê lương
Tóc sương tuyết mơ má hồng sắc lửa
Tết xứ người hoa cũng lạnh mùi hương
Nếu có thể ngược thời gian trở lại
Những mùa xuân tuổi mười tám, đôi mươi
Ta nhất định chẳng bao giờ ngần ngại
Đốt đời ta làm pháo để em cười!
01.02.2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.