Tác giả: Trần Đức Phổ
Thiên hạ mỹ nhân nhiều vô số
Đời ta quen biết được bao người?
May nhờ mạng ảo nên tương ngộ
Vô vàn dáng ngọc, sắc hoa tươi
Không cần khổ cực như người trước
Tìm Động Hoa Vàng để ngủ quên
Ta cứ đường đường mà tỉnh thức
Ngắm dàn kiều nữ đẹp như tiên
Dẫu chẳng mê em như mê rượu
Nhưng mà vẫn cứ mãi say mơ
Người đẹp cuối trời nào biết được
Nàng khiến ta vương mộng tình hờ!
Thơ ta chẳng phải là bùa chú
Em đừng tìm cách giải thiêng chi
Quả thật nếu em bị mất ngủ
Cùng ta em nhé... mỹ nhân hề!
30.09.2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.