Tác giả: Trần Đức Phổ & Kahlil Gibran
1. DẪN
Thơ viết về dòng sông trong văn chương không hiếm, nhưng có thi tứ sâu xa như bài “Fear” của thi sĩ Khalil Gibran thì tôi chưa từng được đọc. “Fear” làm tôi nghĩ đến dòng người vượt biển hậu 1975, và hoàn cảnh lưu vong của chính bản thân mình.
Do đó mà tôi đã phỏng dịch bài thơ này.
.
2. THƠ
FEAR
by Kahlil Gibran
It is said that before entering the sea
a river trembles with fear.
She looks back at the path she has traveled,
from the peaks of the mountains,
the long winding road crossing forests and villages.
And in front of her,
she sees an ocean so vast,
that to enter
there seems nothing more than to disappear forever.
But there is no other way.
The river can not go back.
Nobody can go back.
To go back is impossible in existence.
The river needs to take the risk
of entering the ocean
because only then will fear disappear,
because that’s where the river will know
it’s not about disappearing into the ocean,
but of becoming the ocean.
.
3. PHỎNG DỊCH
NỖI SỢ
phỏng dịch Trần Đức Phổ
Từng nghe có tiếng đồn rằng
Sông vừa thấy biển
Bàng hoàng sợ run
Cô nàng ngoảnh mặt lại trông
Con đường vạn dặm
Từ vùng núi cao
Ngoằn ngoèo qua những rừng sâu
Bao nhiêu làng mạc
Lùi vào sau lưng
Và rồi trước mặt bỗng dưng
Cô nhìn chợt thấy trùng trùng đại dương
Trong lòng dường rất phân vân
Tiến vào chỉ sợ tiêu tan muôn đời
Nhưng mà đã hết đường rồi
Chẳng còn lối để trở lùi về sau
Không ai quay ngược được đâu
Trở về – thực tế đã hầu vô phương
Dòng sông phải chọn con đường
Hiểm nguy hòa nhập trùng dương ngút ngàn
Chỉ như thế nỗi sợ tan
Chỉ như thế sông bình an biết là
Không tan giữa biển bao la
Nhưng sông lại hóa thành ra biển rồi.
25/3/2023
Thơ viết về dòng sông trong văn chương không hiếm, nhưng có thi tứ sâu xa như bài “Fear” của thi sĩ Khalil Gibran thì tôi chưa từng được đọc. “Fear” làm tôi nghĩ đến dòng người vượt biển hậu 1975, và hoàn cảnh lưu vong của chính bản thân mình.
Do đó mà tôi đã phỏng dịch bài thơ này.
.
2. THƠ
FEAR
by Kahlil Gibran
It is said that before entering the sea
a river trembles with fear.
She looks back at the path she has traveled,
from the peaks of the mountains,
the long winding road crossing forests and villages.
And in front of her,
she sees an ocean so vast,
that to enter
there seems nothing more than to disappear forever.
But there is no other way.
The river can not go back.
Nobody can go back.
To go back is impossible in existence.
The river needs to take the risk
of entering the ocean
because only then will fear disappear,
because that’s where the river will know
it’s not about disappearing into the ocean,
but of becoming the ocean.
.
3. PHỎNG DỊCH
NỖI SỢ
phỏng dịch Trần Đức Phổ
Từng nghe có tiếng đồn rằng
Sông vừa thấy biển
Bàng hoàng sợ run
Cô nàng ngoảnh mặt lại trông
Con đường vạn dặm
Từ vùng núi cao
Ngoằn ngoèo qua những rừng sâu
Bao nhiêu làng mạc
Lùi vào sau lưng
Và rồi trước mặt bỗng dưng
Cô nhìn chợt thấy trùng trùng đại dương
Trong lòng dường rất phân vân
Tiến vào chỉ sợ tiêu tan muôn đời
Nhưng mà đã hết đường rồi
Chẳng còn lối để trở lùi về sau
Không ai quay ngược được đâu
Trở về – thực tế đã hầu vô phương
Dòng sông phải chọn con đường
Hiểm nguy hòa nhập trùng dương ngút ngàn
Chỉ như thế nỗi sợ tan
Chỉ như thế sông bình an biết là
Không tan giữa biển bao la
Nhưng sông lại hóa thành ra biển rồi.
25/3/2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.