Chị ngồi bên thềm nhà nhỏ
Cho con thơ bú ngon lành
Ngoài kia dường như súng nổ
Phía này một khoảnh trời xanh
Người mẹ bình yên thanh thản Đứa con ôm lấy vú tròn
Dòng sữa tưởng chừng vô hạn
Ngọt ngào nuôi dưỡng đời con
Người quân nhân kia rất trẻ
Lặng nhìn cảnh mẹ ôm con
Đăm chiêu nhớ thời còn bé
Mẹ thường ôm lấy anh hôn
Chiến tranh vốn là man rợ
Không dung dưỡng nổi tình người
Nhưng dù đất trời đảo lộn
Vẫn còn sót cánh hoa tươi
November 5, 2017
Cho con thơ bú ngon lành
Ngoài kia dường như súng nổ
Phía này một khoảnh trời xanh
Người mẹ bình yên thanh thản Đứa con ôm lấy vú tròn
Dòng sữa tưởng chừng vô hạn
Ngọt ngào nuôi dưỡng đời con
Người quân nhân kia rất trẻ
Lặng nhìn cảnh mẹ ôm con
Đăm chiêu nhớ thời còn bé
Mẹ thường ôm lấy anh hôn
Chiến tranh vốn là man rợ
Không dung dưỡng nổi tình người
Nhưng dù đất trời đảo lộn
Vẫn còn sót cánh hoa tươi
November 5, 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.