Thứ Hai, 10 tháng 6, 2024

Khúc Du Ca Mùa Hạ

Trần Đức Phổ

 
Ta bước đi từ Ải Nam Quan
Đi từ Vạn Kiếp, Ải Chi Lăng,
Đống Đa một thuở xương thành núi
Đất hiểm chôn thây giặc bắc phương
 
Giã biệt lầu cao đất thị thành
Về miền thôn dã chốn lều tranh
Cờ lau tập trận thời ly loạn
Mấy kẻ anh hùng sánh họ Đinh?
 
Anh dắt em qua những dòng sông
Nghe từng đợt sóng dội qua lòng
Bạch Đằng, Như Nguyệt lưu thanh sử
Nhật Tảo còn ghi đỏ chiến công
 
Ta lại về thăm đất cố đô
Phú Xuân, chúa Nguyễn dựng cơ đồ
Nhớ nàng Ngọc Vạn vì non nước
Theo gót Huyền Trân mở cõi bờ
 
Anh dắt em tới xứ phù sa
Cà Mau chót mũi của sơn hà
Chong đèn đốt đuốc nghe người kể
Lấn biển dựng làng tự thuở xưa
 
Căng buồm vượt sóng tiến ra khơi
Bát ngát biển xanh lẫn với trời
Phú Quốc, Côn Sơn hòn đảo ngọc
Hoàng, Trường Sa lính thú ngoài khơi
 
Tu hú râm ran gọi hạ về
Nắng vàng rực rỡ khắp sơn khê
Em ơi, hát khúc du ca nhé
Sông núi đang chờ ta bước đi!
 
7/6/2024
 

 

Cái Ao Nhà Hàng Xóm

Tú Điếc

cạnh bên nhà có cái ao
Nghe đâu hàng xóm mới vừa đào
Nước trong leo lẻo dường như cạn
Cỏ mượt lưa thưa chẳng quá cao
Trai tráng lăm le rình đóng cọc
Lão niên ngấp nghé đợi đâm sào
Trưa hè nóng nực thầm mơ ước
Tắm táp một lần đỡ khát khao!
 
8/6/2024
 

 

Vẫn Còn Đợi Hồi Âm

Trần Đức Phổ

 
Nhà nàng sát vách nhà tôi
Cùng học một lớp, cùng ngồi cạnh nhau
Mười ba mười bốn tuổi đầu
Quả mơ chưa ngọt, quả cau chưa giòn
 
Bên nhà nàng một hoàng hôn
Dường như nàng thoáng chút buồn vu vơ
Tôi về đêm ấy làm thơ
Nhớ mùi hương tóc, nhớ bờ môi xinh
 
Sáng ra xếp lá thơ tình
Để vào cuốn vở lặng thinh trao nàng
Rồi từ hôm ấy hoang mang
Ngập ngừng tự hỏi rằng nàng đọc chưa?
 
Bể dâu nào có ai ngờ
Tình tôi từ ấy - bây giờ lặng câm
Tôi còn chờ đợi hồi âm
Nàng đi bỏ lại thăng trầm đời tôi!
 
9/6/2024
 

 

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2024

Khất Tình

 Trần Đức Phổ

Anh cũng muốn học đòi làm khất sĩ
Bước độc hành nửa trái đất tìm em
Không xiển dương điều gì ngoài chân lý:
Cả cuộc đời dành tri kỷ con tim
 
Dưới chân anh không cần hoa sen nở
Trên đầu anh chẳng thiết tán bồ đề
Anh chỉ mơ một chân trời nào đó
Em đang chờ nơi bóng rợp cành me
 
Hãy bố thí một chút tình dù nhỏ
Đủ cho anh sống nốt cuộc đời này
Chiếc bình bát là trái tim anh đó
Đợi cúng dường món duyên nợ tình say
 
Người khất thực vì những điều cao cả
Anh khất tình bởi mộng ước được yêu
Nếu kiếp này không là vàng là đá
Mong kiếp sau ô thước bắt nhịp kiều.
 
2.6.2024
 

 

Ta Chẳng Bao Giờ Gặp Được Em

Trần Đức Phổ

 
Ta ở phương này, em ở đâu?
Có nghe tha thiết áng thơ sầu
Có nghe mây gió đang thề ước
mãi đôi mình cách biệt nhau?
 
Ta chẳng bao giờ gặp được em
Dù đường thiên lý mãi đi tìm
Như tà huy cuối trời hư ảo
Như khói sương, và như bóng chim
 
Ta chẳng bao giờ có được em
Giữa muôn người lạ, triệu người quen
Em như ảo ảnh trong đời mộng
Như vì sao xẹt giữa màn đêm
 
Ta chẳng bao giờ se nguội quên
Cho dù lận đận cuộc tình duyên
Hẹn em nơi cõi thiên thai ấy
Em Giáng Kiều. Ta gã Tú Uyên.
 
5/6/2024



Thứ Ba, 4 tháng 6, 2024

Cánh Phượng Hồng Năm Cũ

Trần Đức Phổ

 
Rồi gió xuân đi, nắng hạ về
Trên cành phượng vỹ giọng đàn ve
Nỉ non ca khúc tình ly biệt
Với cả thương yêu lẫn não nề
 
Hoa phượng màu môi thắm nụ cười
Ép vào lưu bút tặng người ơi,
Cô thầy, sách vở... thôi từ tạ
Xếp bút mực xanh bước xuống đời
 
Thương màu áo trắng kể từ đây
Cất kỹ vào rương với chuỗi ngày
Hoa mộng tan theo thời dĩ vãng
Dù lòng gió lộng, áo thôi bay
 
Phượng cũ mùa xưa lại trổ bông
Chiều nay có kẻ chợt bâng khuâng
Nhìn bầy con gái trao lưu bút
Như thấy người xưa nhặt phượng hồng. 
 
3/6/2024
 

 

Ánh Mắt

Thơ dịch trên iPad
 
Thị đao hoàn ca
_ Lưu Vũ Tích_ Đường
 
常恨言語淺,
不如人意深。
今朝兩相視,
脈脈萬重心。
 

 
 
Phiên âm:
Thường hận ngôn ngữ thiển,
Bất như nhân ý thâm.
Kim triêu lưỡng tương thị,
Mạch mạch vạn trùng tâm.
 
Dịch nghĩa:
Thường oán rằng lời nói thì nông cạn,
Chẳng diễn tả được lòng người sâu xa.
Sớm nay mới thấy chỉ cần đôi bên nhìn nhau đăm đắm
Là đủ trao đi biết bao tình cảm rối rắm ở trong lòng.

Dịch thơ
Hận thay lời nói nông choèn
Không sao diễn đạt nỗi niềm thâm sâu
Sáng nay âu yếm nhìn nhau
Biết bao tình ý thầm trao nồng nàn.
 
Trần BảoKim Thư

 

Mộ Khúc

Trần Đức Phổ

 
Rồi sẽ có một ngày anh chết
Em đừng ngồi than khóc bên mồ
Không cần như người xưa thủ tiết
Khi màu xanh ngọn cỏ chưa khô
 
Trên bia mộ đừng ghi gì hết
Không ngày sinh tháng tử trong đời
Thân là đất lại về lòng đất
Ngắn hay dài cũng một cuộc chơi
 
Anh chẳng mộng tượng đồng, bia đá
Anh chẳng mơ biển hiệu, tên đường
Chỉ ước mong vài lần đâu đó
Trong mắt huyền bụi đất còn vương.
 
4/6/2024
 

 

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2024

Thanh Âm



Cò bay vọng lại thanh âm
Em đi vọng lại thăng trầm đời anh

 

Ký Ức Ngày Hè

Trần Đức phổ

 
Tôi hồi bé vốn ham chơi lười học
Thích mùa hè như thích những đồng xu
Cứ mỗi lần trời trở gió sang thu
van vái tháng ngày mau hết vội
Đông chóng tàn, xuân đi, cho hạ tới
Với ngày dài thêm cái thú chơi rong
Sáng tinh mơ theo chân mẹ ra đồng,
Đứng thơ thẩn nom đàn bò gặm cỏ
Ngắm mặt trời cất lên từ gọng vó
Áng mây hồng bỡn cợt ngọn tre xanh
Một bầy chim chiền chiện thật hiền lành
Từ ruộng lúa vụt bay kêu inh ỏi
Bến đò ngang những tiếng cười giọng nói
Nón che nghiêng những đôi má bồ quân
Mùi hoa tươi, và trái chín thơm lừng
Chiều chầm chậm để tôi cùng lũ bạn
Hết bắt ve, thả diều, rồi đá bóng…
Ùa xuống sông thử sức trẻ ngư kình
Cánh tay trần ôm dòng nước trong xanh
Đêm buông xuống trăng lên là rồng rắn,
Bịt mắt bắt dê, kéo co, kích bắn
Những trò chơi của lũ trẻ nhà quê
Mãi âm vang trong ký ức ngày hè.
 
28/5/2024
 

 


Vịnh Gà Trống

Tú Điếc

 
Mỗi buổi bình minh gáy ó o…
Giục người thức dậy chớ nằm co
Cầm canh giờ giấc thay phu trực
Báo hiệu sớm khuya giúp học trò
Ngày sống phong lưu theo lắm ả
Đêm nằm hiu quạnh nhớ vài cô
Hình chim cốt phượng oai ra phết
Chẳng gã trống hoa cũng trống cồ.
 
29/5/2024
 

 

Tuyết Lê

 

Hai quả tuyết lê chín mõm mòm
Đôi vòng nhụy thắm đỏ lòm lom
Trên cành xuân mộng khoe người ngắm
Dưới cội đào nguyên đợi khách dòm
Con dại no lòng khi khát sữa
Chồng yêu thỏa dạ lúc thèm cơm
Thi nhân từng ví là trăng mọng
Hai quả tuyết lê chín mõm mòm.
 
30/5/2024