Trần Đức Phổ
Đi từ Vạn Kiếp, Ải Chi Lăng,
Đống Đa một thuở xương thành núi
Đất hiểm chôn thây giặc bắc phương
Giã biệt lầu cao đất thị thành
Về miền thôn dã chốn lều tranh
Cờ lau tập trận thời ly loạn
Mấy kẻ anh hùng sánh họ Đinh?
Anh dắt em qua những dòng sông
Nghe từng đợt sóng dội qua lòng
Bạch Đằng, Như Nguyệt lưu thanh sử
Nhật Tảo còn ghi đỏ chiến công
Ta lại về thăm đất cố đô
Phú Xuân, chúa Nguyễn dựng cơ đồ
Nhớ nàng Ngọc Vạn vì non nước
Theo gót Huyền Trân mở cõi bờ
Anh dắt em tới xứ phù sa
Cà Mau chót mũi của sơn hà
Chong đèn đốt đuốc nghe người kể
Lấn biển dựng làng tự thuở xưa
Căng buồm vượt sóng tiến ra khơi
Bát ngát biển xanh lẫn với trời
Phú Quốc, Côn Sơn hòn đảo ngọc
Hoàng, Trường Sa lính thú ngoài khơi
Tu hú râm ran gọi hạ về
Nắng vàng rực rỡ khắp sơn khê
Em ơi, hát khúc du ca nhé
Sông núi đang chờ ta bước đi!