Trần Đức Phổ
Ta ở phương này, em ở đâu?
Có nghe tha thiết áng thơ sầu
Có nghe mây gió đang thề ước
Ta chẳng bao giờ gặp được em
Dù đường thiên lý mãi đi tìm
Như tà huy cuối trời hư ảo
Như khói sương, và như bóng chim
Ta chẳng bao giờ có được em
Giữa muôn người lạ, triệu người quen
Em như ảo ảnh trong đời mộng
Như vì sao xẹt giữa màn đêm
Ta chẳng bao giờ se nguội quên
Cho dù lận đận cuộc tình duyên
Hẹn em nơi cõi thiên thai ấy
Em Giáng Kiều. Ta gã Tú Uyên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.