Trần Đức Phổ
Cùng học một lớp, cùng ngồi cạnh nhau
Mười ba mười bốn tuổi đầu
Quả mơ chưa ngọt, quả cau chưa giòn
Bên nhà nàng một hoàng hôn
Dường như nàng thoáng chút buồn vu vơ
Tôi về đêm ấy làm thơ
Nhớ mùi hương tóc, nhớ bờ môi xinh
Sáng ra xếp lá thơ tình
Để vào cuốn vở lặng thinh trao nàng
Rồi từ hôm ấy hoang mang
Ngập ngừng tự hỏi rằng nàng đọc chưa?
Bể dâu nào có ai ngờ
Tình tôi từ ấy - bây giờ lặng câm
Tôi còn chờ đợi hồi âm
Nàng đi bỏ lại thăng trầm đời tôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.