Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2024

Vè P.R Thơ

Tú Điếc


 
Tôi van tôi chớ in thơ
Để rồi đứng ngóng ngồi chờ người mua
Nài người như cá chợ trưa
Như hoa sau Tết như dưa quá già
Van ông rồi lại van bà
Mua thơ tôi nhé về nhà đọc chơi
Có bướm trắng, có hoa tươi
Có bi có hận có cười có rên
Nhưng mà... chẳng có, tất nhiên
Là thứ chính trị, chính em vô hồn
Thơ tôi có đủ vần ôn
Vần a vần á lại còn vần o
Bà con cô bác mại dzô
Không mua bị chửi chỉ lo làm giàu
Chẳng mua sách, chẳng mua thơ
Thiếu văn hoá đọc thì hay ho gì
Mại dzô hãy mại dzô đi
Đọc thơ toi ắt tức thì thành tiên.
 
10/5/2024

Gửi Nàng Bán Thơ

 Trần Đức Phổ


 
Nàng bảo rằng: Em sẽ gánh thơ
Của chàng đi bán cõi trời mơ
Ôi chao! Nếu được làm thi sĩ
Tôi viết ngàn câu để hẹn hò
 
Nàng sẽ không là cô hái mơ
Của chàng Nguyễn Bính rất thờ ơ
Bỏ đi không đáp lời thi sĩ
Để lá mơ rơi mãi đến giờ
 
Tôi ước thi tài như như Nguyễn Du
Viết nên giai phẩm thật là thơ
Cho nàng gánh bán ngàn sau nữa
Câu chuyện hoang đường của mộng mơ.
 
10/5/2024

Ta Về Nhặt Lá Vương Trên Tóc

Trần Đức Phổ


 
Ta làm thơ, chẳng là thi sĩ,
Thiếu những dòng lãng mạn, tài hoa
Em chưa phải là người tri kỷ
Đã dành lòng đọc áng thơ ta
 
Trăng kia sáng dế mèn rỉ rả
Hoa nọ thơm xuân nắng ngọt ngào
Gió rung cây say màu sắc lá
Ta sầu tư bởi mắt hoa đào 
 
Những Hoàng thị, Mộng Cầm một thuở
Rất xa xăm cứ tưởng thật gần
Bâng khuâng đọc từng dòng thơ cũ
Bên nhà thơ có bóng giai nhân
 
Em sẽ chờ ta nơi gốc liễu
Khi mùa thu tới lá vàng bay?
Ta về nhặt lá vương trên tóc,
Và ngắm nụ cười đá cũng say.
 
11/5/2024

Thứ Năm, 9 tháng 5, 2024

Xin Lỗi Là Xong?

Tú Điếc

Ông chánh họ Mai quê xứ Nam
Nởi danh nhờ khéo phát ngôn xàm
Quan quyền phạm pháp thì xin lỗi
Dân chúng làm sai cứ bắt giam
Vừa mới chân lê vào ngục đá
Bởi xưa tay trót nhúng lu chàm
Khen ông đã giỏi tài tiên liệu,
Xin lỗi được không với bác Lâm?

4/5/2024





Vịnh Cái Ấy

Tú Điếc



Người bảo rằng ngao, kẻ bảo trai
Truyền tông lưu giống nhiệm mầu thay
Lá tre lá mít đều kỳ diệu
Môi kép môi đơn cũng tuyệt hay
Chữ nghĩa bề bề quan hóa ngốc
Súng gươm lẫm lẫm tướng thành ngây
Càn khôn dưới rốn chừng gang thẳng
Sướng khổ vui buồn khởi tự đây!

Sướng khổ vui buồn khởi tự đây!
Khiến cho điên đảo đám râu mày
Lơ thơ mép cỏ nhìn vui mắt
Nhẵn nhụi đường băng chạm mát tay
Kim cổ ngợi ca điều đức hạnh
Đông tây thờ phụng chốn đền đài
Dương gian đệ nhất thần vưu vật
Người bảo rằng ngao, kẻ bảo trai.

6/5/22024

Ngoáy Tai

 Ngoáy tai chẳng ngoáy lỗ... ghèn
Làm sao rõ mặt trắng đen... sự đời!


 

Ngẫu Hứng

 Mỹ nhân tự kỷ bên mành trúc
Ta kẻ giang hồ chợt xót thân!