Tú Điếc
Thiên triều cho gọi tưởng ngồi cao
Thất thế đành cam ghế bổ nhào
Cũng bởi đồng liêu giành chức vị
Do là bè đảng dụng gươm đao
Tiếc thay hoa nở chờ khoe sắc
Hận nỗi rừng che chẳng thấy sao
Đom đóm đã dành riêng số phận
Lập loè phút chốc uổng công lao!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.