Tú Điếc
Tôi van tôi chớ in thơ
Để rồi đứng ngóng ngồi chờ người mua
Nài người như cá chợ trưa
Van ông rồi lại van bà
Mua thơ tôi nhé về nhà đọc chơi
Có bướm trắng, có hoa tươi
Có bi có hận có cười có rên
Nhưng mà... chẳng có, tất nhiên
Là thứ chính trị, chính em vô hồn
Thơ tôi có đủ vần ôn
Vần a vần á lại còn vần o
Bà con cô bác mại dzô
Không mua bị chửi chỉ lo làm giàu
Chẳng mua sách, chẳng mua thơ
Thiếu văn hoá đọc thì hay ho gì
Mại dzô hãy mại dzô đi
Đọc thơ toi ắt tức thì thành tiên.
10/5/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.