Trần Đức Phổ
Ta làm thơ, chẳng là thi sĩ,
Thiếu những dòng lãng mạn, tài hoa
Em chưa phải là người tri kỷ
Trăng kia sáng dế mèn rỉ rả
Hoa nọ thơm xuân nắng ngọt ngào
Gió rung cây say màu sắc lá
Ta sầu tư bởi mắt hoa đào
Những Hoàng thị, Mộng Cầm một thuở
Rất xa xăm cứ tưởng thật gần
Bâng khuâng đọc từng dòng thơ cũ
Bên nhà thơ có bóng giai nhân
Em sẽ chờ ta nơi gốc liễu
Khi mùa thu tới lá vàng bay?
Ta về nhặt lá vương trên tóc,
Và ngắm nụ cười đá cũng say.
11/5/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.