tản văn
Bà
xã tôi nhấn nút cái bộ điều khiển gắn trên tường. Cánh cửa garage kêu
cót két rồi từ từ cuốn lên. Ngoài mái hiên, đôi chim se sẻ giật mình vỗ
cánh bay lên đậu trên thanh chắn lan can tầng một. Chúng không bay đi xa
như mọi hôm. Thoáng thấy mấy bãi phân chim trắng bệch trên nắp mui xe,
vợ tôi càu nhàu:
- Mấy con chim mắc dịch này lại ỉa tùm lum. Ghê quá!
Nhìn
gương mặt nàng nhăn nhó chỉ vì mấy bãi phân chim, tôi chỉ muốn phì cười
cho cái tính ưa quan trọng hóa mọi việc của nàng, nhưng giả bộ làm
nghiêm, nói:
- Đất lành
chim đậu mà em. Không chừng bọn chúng làm tổ trên mái nhà rồi cũng nên! –
Nói xong tôi vội mở cửa xe, lấy mấy tờ giấy sát trùng mua để lau tay
trong dịch Covid ra chùi mui xe.Vợ tôi ngước mắt nhìn mấy cây xà ngang
đỡ mái che phía trước cánh cửa garage hồi lâu rồi reo lên như trẻ con.
- Đúng rồi nghen! Có cái tổ nè anh! – Nàng vừa nói vừa đưa tay chỉ lên chỗ giao nhau giữa thanh đà ngang và máng xối.
-Đâu?... Đâu?...
Tôi
cũng không giấu được vẻ tò mò, háo hức, bỏ dở nhiệm vụ đang lau chùi
mấy bãi phân chim chạy đến bên cạnh nàng ngước nhìn lên. Dưới góc mái
hiên, có một nùi cỏ màu nâu lẫn lộn với đám lá liễu khô vàng. Dựng cái
thang nhỏ có bốn chân như cái ghế đẩu cao, tôi trèo lên ngó thử. Đúng là
có cái tổ chim sẻ vừa mới làm xong. Nó chỉ to bằng cái chén ăn cơm loại
nhỏ. Những cọng rác đan ngang đan dọc trông rất chặt chẽ và công phu.
Lòng ổ sâu, và dày. Dường như được bện kỹ lưỡng và giữ gìn rất sạch sẽ.
Trong ổ chỉ mới có một cái trứng. Tôi bốc cái trứng đưa xuống cho vợ
xem. Nàng hốt hoảng la lên.
- Coi chừng bể! Anh bỏ vào lại ngay đi!
Tôi cười cười:
- Lấy trứng, rồi phá tổ nó đi
-
Úi, sao lại phá? Nhìn gương mặt vợ tôi mới vừa khi nãy còn cau có bỗng
phút chốc tỏ ra lo lắng vì cái tổ chim tôi giả đò làm mặt lạnh như tiền,
nói:
- Thì… để nó ỉa làm dơ xe em!
- Vậy chúng nó sẽ ở đâu? Chim có tổ, cũng giống như người có nhà mà! Anh muốn tụi nó trở thành homeless à? Sao anh ác thế?
Tự
nhiên tôi lại bị nàng sạc cho một trận, nhưng trong bụng tôi cũng không
hề giận gì nàng. Tôi bật cười hề hề làm hòa. Nàng giục tôi:
- Anh mau mau để cái trứng vào chỗ cũ đi!
Tôi
tuân lệnh làm ngay. Dẹp cái thang vào góc garage xong, tôi mở cánh cửa
xe bên phải cho vợ bước vào, rồi đi vòng lên mui xe, lau sạch chỗ cứt
chim. Đâu đó xong yên, tôi ngồi vào chiếc ghế bên trái, thắt dây an
toàn. Nổ máy xe. Liếc nhìn về phía vợ, thấy vẻ mặt nàng đăm chiêu, tôi
ngỡ nàng còn đang giận tôi, Đột nhiên nàng nói trống không.
- Không biết có bị hôi ổ không nữa?
Tôi lui xe ra đường và nghĩ thầm: “À, thì ra nàng đang tâm tư về cái tổ chim se sẻ kia!”
Trong
lúc tôi đẩy chiếc shopping cart chất đầy hàng hóa lẽo đẽo đi phía sau
lưng bà xã, đầu óc tôi cũng nghĩ ngợi đến cái tổ chim ở nhà. Tôi thắc
mắc không biết vợ chồng chim sẻ đến xây tổ từ lúc nào mà tôi không hề để
ý. Từ ngày sang Canada định cư đến nay, đây là lần đầu tiên tôi mới
nhìn thấy một cái tổ chim. Mấy năm rồi tôi chỉ toàn thuê chung cư ở để
tiết kiệm tiền. Đến nay con tôi đã lớn, chúng không thích ở chung cư nữa
nên tôi mới vay nợ, mua một căn nhà nhỏ ở ngoài rìa thành phố. Nơi đây
vắng vẻ, ít nhà cửa, có nhiều bãi đất trống và những cánh rừng thưa,
nhỏ. Sáng sáng tôi được nghe bầy chim se sẻ kêu ríu rít. Thỉnh thoảng
lại được nghe tiếng cu gù từ khu rừng phía sau nhà. Khung cảnh như vùng
quê yên tĩnh làm tôi nhớ đến chuỗi ngày thơ ấu lang thang trong cánh
rừng dương biển để tìm bắt tổ chim. Nhiều kỷ niệm xưa chợt ùa về xâm
chiếm tâm hồn tôi. Tôi nhớ có lần đã leo lên một cây dương cao để bắt
một tổ chim chèo bẻo, loài chim này có tiếng là hung dữ. Lúc đó chim bố
và chim mẹ bay lượn vần vũ trên đầu ngọn cây, Chúng cất tiếng kêu thật
thê thiết. Mặc kệ! Tôi cứ du mấy nhánh ngang mà leo lên thoăn thoắt. Khi
tôi vừa mới giơ tay định nâng cái tổ thì một con liền lao ngay xuống
nhanh như một tia chớp, mổ ngay vào bàn tay tôi. Đau quá tôi hét toáng
lên. Con chim cũng ré to một tiếng rồi đập mạnh đôi cánh bay vút lên
cao. Tôi vội vàng vòng cánh tay trái, ôm chặt lấy thân cây dương, tay
phải móc chiếc ná cao su trong túi áo ra. Bắn liền mấy phát đạn bằng sõi
tròn vo to như viên bi ve về phía chúng. Nhưng hai con chim kia cứ lượn
vòng vòng trên đầu, không chịu bay đi. Tôi hối hả leo nhanh xuống đất
cắm đầu bỏ chạy. Lại nhớ, có lần tôi phát hiện trên chái hiên nhà có một
tổ chim sẻ đẻ được ba trứng. Vừa dựng cai thang định trèo lên bắt, mẹ
tôi trông thấy liền bảo:
- Con muốn mỗi buổi sáng thức dậy còn được nghe tiếng chim kêu thì chớ có phá tổ của chúng.
Kể từ hôm ấy tôi không bao giờ đi tìm tổ chim để lấy trứng nữa. Và cũng không bao giờ dùng ná cao su để bắn bất cứ con chim nào.
22/4/2024
Trần Đức Phổ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.