Đông về lạnh lẽo cả ngàn hoa
Đêm vắng mình ai ngắm nguyệt tà
Thương gốc mai kia sương tuyết phủ
Tủi cành đào nọ hạt mưa sa
Chàng đi cho vẹn câu tình nước
Thiếp đợi nào quên nghĩa nợ nhà
Đã thấu lòng nhau đừng quản ngại
Xuân hồng tươi thắm chẳng còn xa!
November 15, 2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.