Tú Điếc
Anh thề anh chẳng thèm mê gái
Dung nhan như bảy sắc cầu vồng
Chỉ có trong mưa nhìn mới thấy
Anh thề anh chẳng thèm mê gái
Suối tóc đen tuyền buông lửng lơ
Như liễu trên cành trông mềm mại
Mà trói đời nhau chặt khó ngờ
Anh thề anh chẳng thèm mê gái
Làn sóng thu ba sắc tựa dao
Trái tim dẫu mặc bao nhiêu giáp
Một nhát đưa ngang rỉ máu đào
Anh thề anh chẳng thèm mê gái
Cái miệng cười tươi, mọng quả nho
Lừng hương mật ngọt Bồ đào tửu
Không uống dưng mà cũng ngất ngư
Anh thề anh chẳng thèm mê gái
Đôi má ửng hồng như đóa sen
Giữa hồ nước rộng muôn ngàn trượng
Con bướm vàng khó nỗi mon men
Anh thề anh chẳng thèm mê gái
Có những đường cong quá tuyệt vời
Như con tàu lượn siêu cao tốc
Mạo hiểm đèo bòng mệt bở hơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.