Tú Điếc
Tiếng tù và liên hồi thúc giục
Ngàn chiến thuyền rẽ sóng ra khơi
Đoàn hùng binh giơ cao giáo mác,
Những kiện tướng trẻ trung, dũng mãnh
Sức đả ngưu cuồn cuộn đôi tay
Lòng hăm hở xông pha chiến trận
Chí kiêu hùng ngùn ngụt tầng mây
Vâng lệnh vua lên đường giải cứu
Nàng Hạ-Linh đệ nhất mỹ nhân
Bị hoàng tử Ba-Lê dụ dỗ,
Vua Spa-Tan oán hận bầm gan
Người thành Troy kiên trì, quả cảm
Lũy thành Troy tường chắc, hào sâu
Tướng thành Troy đều là hảo hán
Vua và dân quyết chẳng cúi đầu
Mười năm dài chiến tranh bùng nổ
Xác người phơi như rạ, như rơm
Cảnh tóc tang, đau thương tột độ
Cả thành Troy hừng hực căm hờn
Chàng dũng sĩ Héc-To tử trận
Khiến dân tình kinh hãi hoang mang
Vẫn không chịu bỏ thành chạy loạn
Giữ quê hương đến phút cuối cùng
Được dẫn dắt bởi Thần Ánh Sáng
Chàng Ba-Lê bắn trúng gót chân
Khiến mãnh tướng A-Chiu tử nạn
Lại một phen bảo vệ được thành
Nhưng thế cuộc bỗng dưng biến đổi
Người thành Troy mắc kế lui binh
Tặng ngựa gỗ – mồi ngon đem nhử –
Nửa đêm thành một đạo tinh binh
Cả thành Troy chìm trong biển lửa
Trai thành Troy vì nước quên mình.
Quân Spa-Tan hoàn thành sứ mệnh
Cứu được nàng hoàng hậu Hạ-Linh
Ôi, có phải mỹ nhân họa thủy
Nên thành Troy giặc giã lầm than?
Hay là bởi nam nhân đố kỵ
Nên cổ kim chiến trận lan tràn?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.