Tú Điếc
Đêm mùa thu chong đèn ngồi uống rượu
Không mần thơ, không chính trị lung tung
Đời viễn xứ không một thằng bạn hữu
Quá nửa đêm đã lừ đừ, say xỉn
Gục đầu trên be rượu ngáy pho pho
Một tiếng hét, bỗng giựt mình choàng tỉnh
Gã trung niên xuất hiện tự bao giờ
Tóc bờm xờm, mày dao găm dựng ngược
Mũi kỳ lân, hai con mắt ốc nhồi
Da đồng hun, lưỡi xà mâu sáng quắc,
Cầm be lên tu ừng ực một hơi
Chấp hai tay xá dài tôi hỏi nhỏ:
- Thưa đại huynh, quán xứ ở nơi mô?
Nhà tiểu đệ chỉ có bia và rượu
Ngọn gió nào đưa các hạ ghé vô?
Trợn đôi mắt to, hào quang loang loáng
Hắn bật cười hô hố, nhức cả tai:
- Ngũ Hổ Tướng của cái thời Thục Hán
Có đề danh Trương Dực Đức ta đây!
Tôi chợt nhớ xem phim Tàu Tam Quốc
Có một người tên thường gọi Trương Phi
Kết nghĩa Vườn Đào, cũng là hào kiệt
Khoái rượu bia số một chẳng ai bì!
Trương Dực Đức gặm đùi gà, nói tiếp:
- Ta điểm quân định đi đánh Kinh Châu
Để báo thù quân Đông Ngô đã giết
Nhị ca ta, rồi đầu gửi sang Tào.
Thù chưa trả đã gặp phường phản bội
Sát hại ta, xong đầu thú quân Ngô
Ta ấm ức nên hiện hồn về gọi
Đại ca ta Huyền Đức, báo thù cho!
Nhưng gặp phải tên quân sư chết nhát
Cứ luôn mồm cản trở việc xuất binh
Chẳng thèm coi nước Đông Ngô là giặc
Chẳng bày mưu khiến anh Cả bỏ mình!
Ta chán nản nên rong chơi đây đó
Ngửi mùi men mới tìm đến nơi đây
Ngươi là kẻ lưu vong đời tạm bợ
Sao đêm ngày cứ ăn nhậu xỉn say?
- Thưa đại huynh, cho trần tình đôi chút
Người đời nay sống rất khác người xưa
Nước có mất cũng không hề biết nhục
Kẻ quyền uy thì vạn đứa theo hùa!
Lũ dân đen sống bằng nghề cày cuốc
Như chúng tôi lỡ gặp phải bất công
Quan hống hách, hay chính quyền bạo ngược
Nói ra rồi, ắt sẽ bị xiềng gông.
Gã hán tử giận phùng mang, trợn mắt
Múa xà mâu như gió táp mưa sa
Gầm một tiếng rồi thăng thiên đâu mất
Bình minh lên, hơi rươụ thoảng đầy nhà.
13/9/2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.