Trần Đức Phổ
Ngõ vắng người về thấp thoáng xuân
Sao ta mường tượng bóng người thân
Cũng tà áo lụa bay phơ phất
Dưới gót sen hồng sỏi nở hoa
Bướm xanh bướm trắng lượn bay, và
Bên đường chim sẻ kêu chiu chít
Nhớ buổi tan trường đã đón đưa
Có phải cố nhân đã trở về
Hay ta hồn mộng mối tình quê
Sau lưng bóng dáng giai nhân lạ,
Rồi ngấm men say chuyện hẹn thề?
Ngõ vắng người về ta ngó theo
Khung trời thơ mộng dáng người yêu
Cho ta hóa bướm, làm chim sẻ
Để được bên nàng hót líu lo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.