Thứ Hai, 20 tháng 11, 2023

Hai Cái Bóng

 Trần Đức Phổ phỏng dịch

TWO SHADOWS
Maurice Manning (1966 – )
 
The little one belongs to her
and the taller one is mine, though I doubt
she knows the shadows walking hand
in hand ahead of us in the field
are ours. If I walk behind her mine,
without a word, overshadows
all of hers, a magic I think she likes.
And when I walk at her side again,
the two of us return, a giant
and his long-legged little helper,
who’s new enough to walking still
she manages a wobble or swings
a foot in picking the place to put it.
None of this beautiful, secret love
will last. Other shadows will come
along, and she’ll see her own one day
apart from mine. But before those fates
arrive, I’m going to stretch my arms,
and tipping and twirling, I’ll show her how
to turn her shadow into a bird
and rest it softly in the tree,
and afterward, when she sees a shadow,
perhaps she’ll think of birds or me
.
 
HAI CÁI BÓNG
 
Bóng nhỏ của em, bóng lớn tôi
Tay nắm trong tay chẳng thể rời
Cả hai thả bộ trên đồng cỏ
Có lẽ em vờ tưởng bóng ai
 
Nếu tôi đi chậm, và lặng thinh
Bóng tôi ôm cả bóng người tình
Dường như em thích là như thế.
Và khi tôi bước chệch sang bên
 
Bóng em tách khỏi bóng hình tôi,
Một gã khổng lồ rất lẻ loi
Chân cẳng lều nghều thành vô dụng
Bước thấp bước cao chán mớ đời
 
Em giúp cho tôi bớt khó khăn
Lựa nơi chọn chỗ đặt bàn chân
Kỷ niệm yêu thương luôn thầm kín
Rồi cũng qua mau, cũng lụi tàn
 
Những bóng người sau sẽ đến bên
Rồi mai còn lại mỗi bóng em
Nhưng trước phút giây ly biệt ấy
Tôi xoải tay mình hướng dẫn em
 
Làm bóng hình em chắp cánh bay
Nhẹ nhàng khẽ đậu ở cành cây
Để rồi từ đó em nhìn bóng
Sẽ nhớ chim trời, hoặc nhớ tôi.
 
19.11.2023
 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.