Trong cuộc đời mỗi người chúng ta có những ngày mưa, lạnh giá, u ám cũng là thường tình. Mời đọc bài thơ The Rainy Day của Henry Wadsworth Longfellow để có thêm nghị lực vượt qua những nỗi buồn trong đời ta.
.
THE RAINY DAY
By Henry Wadsworth Longfellow (1807-1882)
It rains, and the wind is never weary;
The vine still clings to the mouldering wall,
But at every gust the dead leaves fall,
And the day is dark and dreary.
My life is cold, and dark, and dreary;
It rains, and the wind is never weary;
My thoughts still cling to the mouldering Past,
But the hopes of youth fall thick in the blast,
And the days are dark and dreary.
Be still, sad heart! and cease repining;
Behind the clouds is the sun still shining;
Thy fate is the common fate of all,
Into each life some rain must fall,
Some days must be dark and dreary.
.
NGÀY MƯA
Ngày lạnh lẽo, buồn tênh, và u ám
Mưa chẳng ngừng, và gió chẳng nghỉ ngơi
Giàn dây leo bám vào tường hoang phế
Nhưng mỗi lần gió giật lá úa rơi
Ngày lạnh lẽo, buồn tênh, và u ám
Đời lạnh lẽo, buồn tênh, và u ám
Mưa chẳng ngừng, và gió chẳng nghỉ ngơi
Tâm trí tôi bám Ngày xưa hoang phế
Nhưng hy vọng đành như xác pháo rơi
Ngày lạnh lẽo, buồn tênh, và u ám
Hãy lặng yên, tim sầu! thôi mòn mỏi
Sau tầng mây ánh nắng vẫn lung linh
Phận con người là phận chung tất cả
Mưa có lúc rơi trong cuộc đời mình,
Và có nhữngngày u ám, buồn tênh.
27/7/2023
Trần Đức Phổ phỏng dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.