Tác giả: Trần Đức Phổ & Sara Teasdale
BY THE SEA
by Sara Teasdale
Beside an ebbing northern sea
While stars awaken one by one,
We walk together, I and he.
He woos me with an easy grace
That proves him only half sincere;
A light smile flickers on his face.
To him love-making is an art,
And as a flutist plays a flute,
So does he play upon his heart
A music varied to his whim.
He has no use for love of mine,
He would not have me answer him.
To hide my eyes within the night
I watch the changeful lighthouse gleam
Alternately with red and white.
My laughter smites upon my ears,
So one who cries and wakes from sleep
Knows not it is himself he hears.
What if my voice should let him know
The mocking words were all a sham,
And lips that laugh could tremble so?
What if I lost the power to lie,
And he should only hear his name
In one low, broken cry?
.
BÊN MIỀN THÙY DƯƠNG
Kề bên biển sóng nhấp nhô
Những vì sao đã lờ mờ hiện ra
Em rảo bước cạnh chàng ta
Chàng đang tán tỉnh nhưng mà kém duyên
Chứng tỏ thiếu tôn trọng em
Thoáng qua khuôn mặt kèm thêm nét cười
Làm tình là nghệ thuật thôi
Như tay thổi sáo đang chơi sáo mà
Chàng đùa với tim chàng ta
Cũng như điệu nhạc lúc cao lúc trầm
Chàng không có đủ thành tâm
Nên chàng cũng chẳng ân cần nghe em
Giấu đôi mắt trong ánh đèn
Em nhìn vào ngọn hải đăng đổi màu
Lúc đỏ, lúc trắng thay nhau
Tiếng em cười lại rót vào tai em
Tựa hồ ác mộng trong đêm
Nhưng chàng chẳng biết chẳng thèm hỏi han
Giá như chàng hiểu cho rằng
Những lời giễu cợt vô cùng dở hơi
Và nụ cười run trên môi?
Giá như em đã nói lời thật ra
Và chàng nghe tên chàng ta
Trong lời thầm thĩ xót xa, nghẹn ngào?
Trần Đức Phổ phỏng dịch
by Sara Teasdale
Beside an ebbing northern sea
While stars awaken one by one,
We walk together, I and he.
He woos me with an easy grace
That proves him only half sincere;
A light smile flickers on his face.
To him love-making is an art,
And as a flutist plays a flute,
So does he play upon his heart
A music varied to his whim.
He has no use for love of mine,
He would not have me answer him.
To hide my eyes within the night
I watch the changeful lighthouse gleam
Alternately with red and white.
My laughter smites upon my ears,
So one who cries and wakes from sleep
Knows not it is himself he hears.
What if my voice should let him know
The mocking words were all a sham,
And lips that laugh could tremble so?
What if I lost the power to lie,
And he should only hear his name
In one low, broken cry?
.
BÊN MIỀN THÙY DƯƠNG
Kề bên biển sóng nhấp nhô
Những vì sao đã lờ mờ hiện ra
Em rảo bước cạnh chàng ta
Chàng đang tán tỉnh nhưng mà kém duyên
Chứng tỏ thiếu tôn trọng em
Thoáng qua khuôn mặt kèm thêm nét cười
Làm tình là nghệ thuật thôi
Như tay thổi sáo đang chơi sáo mà
Chàng đùa với tim chàng ta
Cũng như điệu nhạc lúc cao lúc trầm
Chàng không có đủ thành tâm
Nên chàng cũng chẳng ân cần nghe em
Giấu đôi mắt trong ánh đèn
Em nhìn vào ngọn hải đăng đổi màu
Lúc đỏ, lúc trắng thay nhau
Tiếng em cười lại rót vào tai em
Tựa hồ ác mộng trong đêm
Nhưng chàng chẳng biết chẳng thèm hỏi han
Giá như chàng hiểu cho rằng
Những lời giễu cợt vô cùng dở hơi
Và nụ cười run trên môi?
Giá như em đã nói lời thật ra
Và chàng nghe tên chàng ta
Trong lời thầm thĩ xót xa, nghẹn ngào?
Trần Đức Phổ phỏng dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.