Trần Đức Phổ
Những con chữ nguệch ngoạc
Những con chữ chân phương
Chứa nỗi buồn man mác
Chứa nỗi lòng vấn vương 
Ngoài nghìn trùng hải lý
Con chữ là cánh chim,
Mang tâm tình tri kỷ
Bay đậu vào trái tim 
Những con chữ thầm lặng
Hiện trên dòng thời gian
Biết đâu là vàng đá
Trong tim tôi, tim nàng.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.