Trần Đức Phổ
Đêm tôi thức viết thơ tình
Chúc cho nàng giấc ngọt lành ấm êm
Trăng non ghé mắt nhìn xem
Chữ ‘tôi’ nghiêng xuống chữ ‘nàng’
‘Nợ duyên’ cùng với ‘đá vàng’ kề nhau
Mộng mơ những chuyện mai sau
Thương làm sao mối tình đầu của tôi
Nàng như mây trắng trên trời
Hồn tôi là gió cả đời bay theo
Mây sa mưa một buổi chiêu
Cả bầu trời rộng gió hiu hiu buồn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.