Tác giả: Trần Đức Phổ
Từ thuở dấn thân vào gió bụi
Vẫn mong thỏa chí vặt, giang hồ
Ai dè biển lớn non cao ngất
Nên đành xếp xó mộng tầm vơ
Một bước một xa trời cố quận
Bốn mươi năm chẵn thoáng qua vèo
Ta con thuyền nhỏ chiều giông tố
Làm sao về bến để buông neo?
Trăng ở quê nhà, trăng viễn xứ
Nơi đâu cũng tỏa sáng đêm rằm
Nhưng ta một gã giang hồ vặt
Chỉ thấy trăng tròn nơi cố hương.
Nhắn gửi biển xanh với gió ngàn
Đưa ta về lại chốn yêu thương
Để nghe giọng Quảng hò Ba Lý
Trên bến Sông Thoa ngọt lịm đường.
19/7/2022
Vẫn mong thỏa chí vặt, giang hồ
Ai dè biển lớn non cao ngất
Nên đành xếp xó mộng tầm vơ
Một bước một xa trời cố quận
Bốn mươi năm chẵn thoáng qua vèo
Ta con thuyền nhỏ chiều giông tố
Làm sao về bến để buông neo?
Trăng ở quê nhà, trăng viễn xứ
Nơi đâu cũng tỏa sáng đêm rằm
Nhưng ta một gã giang hồ vặt
Chỉ thấy trăng tròn nơi cố hương.
Nhắn gửi biển xanh với gió ngàn
Đưa ta về lại chốn yêu thương
Để nghe giọng Quảng hò Ba Lý
Trên bến Sông Thoa ngọt lịm đường.
19/7/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.