Trần Đức Phổ phỏng dịch
Một đứa trẻ lớn lên ở nhà quê như tôi thì khó quên được những cây xoài, cây ổi… trong vườn nhà. Thế nhưng khi đọc bài thơ “Tree at my window” của thi sĩ Robert Frost, tôi mới thấy tình cảm của mình đối với cây cỏ chẳng thấm thía vào đâu. Với bài thơ bốn khổ, Frost đã mô tả tấm chân tình thắm thiết của ông với cái cây bên cửa sổ như là một người tri kỷ. Thậm chí với hai cau thơ cuối bài, có thể xem cái cây ấy và ông như là hai con người gắn liền nhau không thể tách rời. Một bài thơ biết trân trọng, gắn bó với thiên nhiên như thế thật đáng để chúng ta đọc.
.
TREE AT MY WINDOW
by Robert Frost
Tree at my window, window tree,
My sash is lowered when night comes on;
But let there never be curtain drawn
Between you and me.
Vague dream head lifted out of the ground,
And thing next most diffuse to cloud,
Not all your light tongues talking aloud
Could be profound.
But tree, I have seen you taken and tossed,
And if you have seen me when I slept,
You have seen me when I was taken and swept
And all but lost.
That day she put our heads together,
Fate had her imagination about her,
Your head so much concerned with outer,
Mine with inner, weather.
.
CÂY BÊN CỬA SỔ
Cây ngoài cửa sổ - bên cửa sổ
Đêm xuống tôi hạ ô kính nhỏ
Nhưng không kéo lại tấm màn che
Để còn nhìn thấy bạn nơi đó
Đầu mộng hão ngẩng cao khỏi đất
Và chìa cành rướn tỏa vào mây
Những nhánh lá dịu mềm như lưỡi
Không nói to suy ngẫm đêm ngày
Tôi đã thấy bạn từng quằn quại
Và nếu khi tôi ngủ, bạn nhìn
Bạn cũng thấy tôi nằm trăn trở
Và lệ trào, chẳng chút an yên
Ngày đó chúng ta chụm mái đầu
Phận đời thiên định biết về đâu
Bạn lo thảm cảnh trời mưa gió
Tôi sợ tâm hồn vướng nỗi đau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.