Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2023

Những Đôi Mắt Lặng Câm

Trần Đức Phổ phỏng dịch

 


 

QUIET EYES
By Katharine Tynan 
 
The boys come home, come home from war,
With quiet eyes for quiet things --
A child, a lamb, a flower, a star,
A bird that softly sings.
 
Young faces war-worn and deep-lined,
The satin smoothness past recall;
Yet out of sight is out of mind
For the worst wrong of all. 
 
As nightmare dreams that pass with sleep,
The horror and grief intolerable.
The unremembering young eyes keep
Their innocence. All is well! 
 
The worldling's eyes are dusty dim,
The eyes of sin are weary and cold,
The fighting boy brings home with him
The unsullied eyes of old. 
 
The war has furrowed the young face.
Oh, there's no all-heal, no wound-wort!
The soul looks from its hidden place
Unharmed, unflawed, unhurt.
.
 
NHỮNG ĐÔI MẮT LẶNG CÂM
 
Những chàng trai trở về từ chiến trận
Mắt lặng buồn vì những thứ lặng yên –
Đứa bé, con cừu, bông hoa, tinh tú
Một chú chim cất tiếng hót dịu êm
 
Vết hằn chiến tranh tả tơi mặt trẻ
Mượt mà xưa giờ là ký ức thôi
Ừ, xa mặt cách lòng là như thế
Cho những lầm sai tệ hại nhất đời
 
Như ác mộng kéo về trong giấc ngủ
Vượt sức người nỗi kinh hãi, niềm đau.
Những đôi mắt trẻ đã không còn nhớ
Tuổi thơ ngây. Toàn tốt đẹp thuở nào!
 
Những đôi mắt trần gian mờ bụi bặm
Mắt của tội đồ mệt mỏi, lạnh băng
Anh lính trẻ mang về từ chiến trận
Đôi mắt trong veo của tuổi già cằn
 
Chiến tranh cày xới trên gương mặt trẻ
Chẳng thuốc nào chữa lành lặn vết thương
Tâm hồn vẫn nhìn từ nơi ẩn giấu
Chẳng hại gì, chẳng tì vết, tổn thương.
 
19/7/2023

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.