Thứ Tư, 25 tháng 12, 2024

Bài 13 - Giang Hồ Khúc

 


 

Giang Hồ Khúc

 Trần đức Phổ

Hai mươi tuổi ta giang hồ vặt
Vai ba lô ôm mộng dế mèn
Cứ tưởng phượt cùng trời cuối đất
Sẽ gặp nàng kiều nữ làm quen

Từ đấy quê hương thành nỗi nhớ
Mẹ thương con đỏ mắt ngóng về
Chim sổ lồng say trời đất lạ
Nhắc làm gì gợn sóng sông quê?

Giang hồ! Giấc mộng trai nung nấu
Thúc giục lòng ta như suối reo
Ôi, chí phiêu lưu hòa dòng máu
Chảy trong vi mạch trẻ quê nghèo

Giang hồ! Cứ ngỡ giang hồ vặt
Cũng đã đi xa nửa địa cầu
Khác gì thuở nọ chàng Từ Thức
Hồi hương chẳng thấy bạn xưa đâu

Cái thuở mắt xanh nhìn thế tục
Khắp trần gian lăng kính vạn hoa
Ta, một kẻ nhà quê mắt lác
Ngắm vịt trời mộng tưởng thiên nga

Nhánh cỏ tang bồng thời tuổi dại
Lụn tàn theo món nợ áo cơm
Hồ trường chẳng rót vào tứ hải
Mơ rót cho đầy mắt mỹ nhơn

Bốn chục năm qua quay nhìn lại
Nhạt nhòa chiếc bóng kẻ lang thang
Giấc mộng giang hồ ngày xưa ấy
Như tà dương trước lúc hôn hoàng.

Lầm lũi trên con đường thiên lý
Thời gian tuấn mã lướt qua mành
Nay thấm mệt dừng dân để nghỉ
Soi bóng mình tóc chẳng còn xanh! 

11-8-2023

 

Lời bình:

Bài thơ "Giang Hồ Khúc" của Trần Đức Phổ là lời tự sự chân thành về hành trình giang hồ, khát vọng tuổi trẻ, và những suy tư khi ngoảnh lại cuộc đời. Từng khổ thơ là những nốt trầm, lúc da diết, lúc ngậm ngùi, khắc họa hình ảnh một con người từng sống hết mình với hoài bão, để rồi nhận ra sự hữu hạn và tàn phai của thời gian.

A. Phân tích chi tiết bài thơKhổ 1: Khởi đầu giấc mơ giang hồ

Hai mươi tuổi ta giang hồ vặt
Vai ba lô ôm mộng dế mèn
Cứ tưởng phượt cùng trời cuối đất
Sẽ gặp nàng kiều nữ làm quen

Khổ thơ mở đầu với hình ảnh của một chàng trai trẻ ôm giấc mộng giang hồ. "Vai ba lô ôm mộng dế mèn" gợi liên tưởng đến tinh thần tự do, phóng khoáng, và khát vọng khám phá thế giới. Giấc mơ giang hồ lúc này giản dị và lãng mạn, thể hiện qua mong ước "gặp nàng kiều nữ làm quen". Đây là hình ảnh biểu tượng cho tuổi trẻ đầy hoài bão và kỳ vọng vào cuộc sống.

Khổ 2: Nỗi nhớ quê hương và sự mâu thuẫn nội tâm

Từ đấy quê hương thành nỗi nhớ
Mẹ thương con đỏ mắt ngóng về
Chim sổ lồng say trời đất lạ
Nhắc làm gì gợn sóng sông quê?

Khổ thơ thứ hai phản ánh sự giằng xé giữa tình yêu quê hương, gia đình và khát vọng tự do. Hình ảnh "Mẹ thương con đỏ mắt ngóng về" đầy xúc động, nhấn mạnh sự hy sinh và tình yêu của người mẹ. Tuy nhiên, chàng trai lại "say trời đất lạ", mang trong mình tinh thần phiêu bạt, thờ ơ với ký ức quê nhà. Lời tự vấn "Nhắc làm gì gợn sóng sông quê?" thể hiện sự day dứt trước lựa chọn của chính mình.

Khổ 3: Khát vọng giang hồ và niềm đam mê tuổi trẻ

Giang hồ! Giấc mộng trai nung nấu
Thúc giục lòng ta như suối reo
Ôi, chí phiêu lưu hòa dòng máu
Chảy trong vi mạch trẻ quê nghèo

Khổ thơ này khắc họa mạnh mẽ sự thôi thúc của tuổi trẻ. "Giấc mộng trai nung nấu" và "suối reo" là những hình ảnh giàu sức sống, diễn tả sự bùng cháy của khát vọng phiêu lưu. Chí phiêu lưu trở thành một phần máu thịt, đặc biệt ở những chàng trai quê nghèo, nơi khát khao thoát khỏi cuộc sống đơn điệu càng mãnh liệt hơn.

Khổ 4: Giấc mộng và sự thay đổi

Giang hồ! Cứ ngỡ giang hồ vặt
Cũng đã đi xa nửa địa cầu
Khác gì thuở nọ chàng Từ Thức
Hồi hương chẳng thấy bạn xưa đâu

Hành trình giang hồ của tác giả không còn là giấc mộng nhỏ bé mà đã mở rộng tới "nửa địa cầu". Tuy nhiên, giống như chàng Từ Thức trong truyền thuyết, khi trở về quê hương, mọi thứ đã đổi thay. Câu thơ "Hồi hương chẳng thấy bạn xưa đâu" thể hiện sự tiếc nuối và cô đơn khi nhận ra rằng những người bạn đồng hành ngày ấy giờ không còn bên cạnh.

Khổ 5: Cái nhìn tỉnh táo và tự trào

Cái thuở mắt xanh nhìn thế tục
Khắp trần gian lăng kính vạn hoa
Ta, một kẻ nhà quê mắt lác
Ngắm vịt trời mộng tưởng thiên nga

Tác giả nhìn lại tuổi trẻ với cái nhìn tự trào, vừa hài hước vừa chua xót. "Mắt lác" và "vịt trời mộng tưởng thiên nga" là những hình ảnh ẩn dụ cho sự ngây ngô, lầm tưởng của tuổi trẻ. Qua đó, tác giả nhận ra những sai lầm, những mộng tưởng viển vông khi đối diện với thực tế cuộc sống.

Khổ 6: Những giấc mơ dang dở

Nhánh cỏ tang bồng thời tuổi dại
Lụn tàn theo món nợ áo cơm
Hồ trường chẳng rót vào tứ hải
Mơ rót cho đầy mắt mỹ nhơn

Giấc mơ "tang bồng" đã không thể kéo dài trước áp lực của "món nợ áo cơm". Hình ảnh "Hồ trường chẳng rót vào tứ hải" gợi sự bất lực khi không thể sống trọn vẹn lý tưởng phiêu bạt. Câu "Mơ rót cho đầy mắt mỹ nhơn" chứa đựng sự tiếc nuối, như một khao khát lãng mạn đã bị thực tại làm phai nhòa.

Khổ 7: Thời gian và sự tàn phai

Bốn chục năm qua quay nhìn lại
Nhạt nhòa chiếc bóng kẻ lang thang
Giấc mộng giang hồ ngày xưa ấy
Như tà dương trước lúc hôn hoàng.

Thời gian làm mờ nhạt mọi thứ, kể cả những giấc mơ rực rỡ. Hình ảnh "tà dương trước lúc hôn hoàng" mang nét đẹp buồn, gợi sự lụi tàn nhưng vẫn lưu giữ ánh sáng cuối cùng. Đây là lời nhận thức sâu sắc về sự hữu hạn của cuộc đời.

Khổ 8: Chấp nhận và đối diện với thực tại

Lầm lũi trên con đường thiên lý
Thời gian tuấn mã lướt qua mành
Nay thấm mệt dừng chân để nghỉ
Soi bóng mình tóc chẳng còn xanh!

Khổ thơ kết thúc bài thơ bằng sự chấp nhận thực tại. Hành trình "lầm lũi" và hình ảnh "tóc chẳng còn xanh" biểu trưng cho sự mỏi mệt và dấu ấn của thời gian. Đây là lời tự sự chân thành, thể hiện sự chiêm nghiệm và thái độ bình thản đối diện với tuổi xế chiều.

B. Cảm nhận chung

Bài thơ "Giang Hồ Khúc" là một bản tự tình đậm chất triết lý về tuổi trẻ, hành trình, và sự phai nhòa trước thời gian. Qua những hình ảnh giàu sức gợi và lời thơ chân thành, tác giả không chỉ tái hiện giấc mơ giang hồ mà còn gửi gắm thông điệp về ý nghĩa của cuộc sống: dù có phiêu bạt bao xa, cuối cùng mỗi con người vẫn phải đối diện với chính mình, với thực tại và dấu vết của thời gian.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.