Áo Trắng Học Trò
Tác giả: Trần Đức Phổ
Màu áo trinh nguyên tuổi học trò
Như đã tụng ca điều thánh thiện
Quãng đời đẹp nhất phía sau ta.
Áo trắng của ai, áo trắng tôi
Áo chàng Huy Cận, áo mây trời
Áo người con gái cùng chung lớp
Áo trắng ngày xưa áo trắng nay
Ôi, những bông hoa nhỏ trắng tinh
Sớm chiều hai buổi cứ bồng bềnh
Trên đường rợp bóng cây râm mát
Hoặc dưới nắng vàng lối cỏ xanh
Có biết lòng ta cũng phất phơ
Bay theo tà áo gió đưa hờ
Lũ chim tinh nghịch tròn đôi mắt
Liếc những đường cong đẹp ngẩn ngơ
Áo trắng ngàn năm chẳng nhạt phai
Những nàng tiên nữ vẫn đâu đây
Mùa thu lá đổ, vàng hoa cúc
Là tiếng lòng tôi rộn gót hài!
7/4/2023
Bài thơ "Áo Trắng Học Trò" của Trần Đức Phổ mang đến cho người đọc một cảm xúc bồi hồi, hoài niệm về tuổi học trò với hình ảnh chiếc áo trắng trinh nguyên. Đây không chỉ là một biểu tượng của sự trong sáng, thánh thiện, mà còn gợi nhắc về quãng đời đẹp nhất của mỗi người – thời học sinh.
Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh "áo trắng" để biểu đạt những cảm xúc sâu sắc. Áo trắng không chỉ là trang phục quen thuộc mà còn gắn liền với những ký ức thân thương, những rung động đầu đời. Từng câu thơ như một dòng cảm xúc mộc mạc, chân thành, nhưng lại dạt dào chất thơ, khiến người đọc không khỏi mơ màng nhớ về những ngày tháng còn ngồi trên ghế nhà trường.
Điểm nổi bật:
Chất thơ trong sáng, giàu hình ảnh:
- Hình ảnh áo trắng được liên tưởng với "mây trời", "bông hoa nhỏ trắng tinh", tạo nên một không gian thanh thoát, nhẹ nhàng, đầy thi vị.
- Cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp như "nắng vàng", "cỏ xanh", "bóng cây râm mát" làm nền cho những chiếc áo trắng bồng bềnh, tạo cảm giác bình yên, thơ mộng.
Cảm xúc chân thực, gần gũi:
- Tác giả bày tỏ sự rung động khi nhìn thấy tà áo trắng, từ "lòng ta phất phơ" đến cảm giác "ngẩn ngơ" trước vẻ đẹp của những "đường cong". Đó là cảm xúc trong trẻo, tự nhiên của một tâm hồn trẻ trung, nhạy cảm.
- Hình ảnh "lũ chim tinh nghịch" hay "tiếng lòng rộn gót hài" tô điểm thêm sự sinh động, tinh nghịch của tuổi học trò.
Tính hoài niệm:
- Qua hình ảnh áo trắng, tác giả nhắc nhớ về thời gian trôi qua, khi mà "áo trắng ngày xưa áo trắng nay" vẫn vẹn nguyên vẻ đẹp. Điều này gợi lên ý niệm về sự trường tồn của ký ức và tuổi trẻ trong lòng mỗi người.
Tóm lại:
Bài thơ là một bản tình ca dành cho tuổi học trò – một thời kỳ tươi đẹp, hồn nhiên và đầy ắp kỷ niệm. Qua lời thơ dịu dàng, đậm chất trữ tình, Trần Đức Phổ đã khắc họa thành công vẻ đẹp của "áo trắng" – không chỉ là hình ảnh đơn thuần mà còn là biểu tượng của tuổi thanh xuân và những giá trị vĩnh cửu. Người đọc không khỏi rung động trước những vần thơ mộc mạc nhưng sâu sắc này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.